[Edit – Đm][Hoàn] Hẹn Hò Online Trong Game Kinh Dị – Chương 110: Chân thân – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit – Đm][Hoàn] Hẹn Hò Online Trong Game Kinh Dị - Chương 110: Chân thân

Trong phòng chìm vào im lặng quỷ dị, một nỗi sợ hãi làm người lạnh gáy dần trỗi dậy từ sâu trong lòng, như loài rắn độc thè lưỡi trườn lên cơ thể.

Nếu \’Lâm Quát’ trong nhà là cư dân bản địa của thế giới này, thế có nghĩa nó không hề biết về không gian song song, việc nó có thể làm chỉ là khiến người khác đề phòng, tính nguy hiểm không cao. Nhưng nếu \’Lâm Quát’ đã trải qua thế giới khác và đến đây vậy nó có thể làm ra rất nhiều chuyện.

Lâm Quát cùng Triệu Thù liếc nhau, nghi vấn trên giấy đã không còn kịp để thảo luận hay suy nghĩ nữa. Lâm Quát định xé tờ giấy đi, Triệu Thù lại khẽ giọng: “Đưa tôi.”

Triệu Thù gấp giấy thành một mẩu cực nhỏ rồi kéo cổ áo, nhét vào áo ngực.

Lâm Quát: “…”

Triệu Thù hết sức trấn định nói: “Đặt ám hiệu đi đi.”

Cô tin Lâm Quát hiện tại đứng trước mặt mình là Lâm Quát cùng thế giới, ‘đặc điểm’ đã không thể dùng để phân biệt bản thể với khác thể nữa, nhưng mọi Lâm Quát đã trải qua một vòng hoán đổi, vậy thì mọi thế giới đều đã hình thành hơn nữa mốc thời gian cũng đã ngừng lại, bọn họ hiện tại có thể dùng ám hiệu đơn giản nhất để phân biệt người cùng phe.

Đoán Lâm Quát không giỏi cái này, Triệu Thù liền ghé sát tai cậu thì thầm ám hiệu.

Chốt ám hiệu xong, hai người đẩy cửa bước ra, thẳng đường xuống lầu một của căn nhà màu đen trắng.

Giờ dưới lầu đèn đuốc sáng trưng, Lâm Quát mới phát hiện bài trí trong nhà giống như \’thế giới bộ phận\’, chỉ khác tông màu chủ đạo và đồ đạc.

Trong nhà đầy những người máy khiến người ta tê dại da đầu, bọn nó giống con người phải đến 85%, chỉ nhìn một cái đã cảm thấy rùng mình sởn gai ốc.

Triệu Thù bên cạnh Lâm Quát dùng âm lượng cực nhỏ chỉ hai người nghe rõ: “Đừng chạm cũng đừng nhìn chúng nó.”

Lâm Quát thực ra chỉ liếc một cái, người máy mang lại cảm giác quá ghê rợn, cậu biết đây chính là ‘lý thuyết thung lũng kì dị’, tất nhiên sẽ không nhìn nhiều. Nhưng lúc này Triệu Thù chủ ý nhắc nhở, thật ra còn truyền đạt một tin tức cho Lâm Quát, ấy chính là, lớp da trên đùi Triệu Thù hơn phân nửa là do chạm hoặc nhìn vào người máy mà ra.

Cậu cố ý tránh khỏi đám người máy, ánh mắt dừng ở \’Lâm Quát\’ trên sô pha. Trang phục của cả hai giống nhau như đúc, chỉ là nhẫn trên tay \’Lâm Quát\’ đã bị Triệu Thù lấy mất.

Lâm Quát phát hiện \’Lâm Quát\’ đã tỉnh lại, đang nói gì đó với Triệu Thục. \’Lâm Quát’ nghe thấy tiếng bước chân trên cầu thang liền im bặt, nó đưa lưng về phía Lâm Quát, do đó cậu không thể thấy biểu cảm của nó, chỉ có thể trông thấy Triệu Thục trầm tư.

Thấy cả hai xuống, Triệu Thục lập tức che giấu vẻ trầm tư, mở miệng hỏi Triệu Thù: “Hai người xuống làm gì?”

Triệu Thù trợn to mắt bịa: “Em muốn hỏi \’Lâm Quát\’ này mấy câu, lỡ nhầm thì sao, vậy thì ngượng chết.”

Triệu Thục cúi đầu đánh giá \’Lâm Quát\’, lại nhìn về phía Lâm Quát cạnh cầu thang, giọng lạnh vài phần: “Đi gọi những người khác xuống đây.”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.