[Edit Đm] [Đồng Nhân Băng Cửu] Abo Xuân Sơn Hận – Chương 3 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit Đm] [Đồng Nhân Băng Cửu] Abo Xuân Sơn Hận - Chương 3

“Đột nhiên thâm nhập, làm Thẩm Thanh Thu cả người đều mềm nhũn, chỉ có thể dùng đôi tay chống ở trên bụng Lạc Băng Hà, mới không đến nỗi cả người đều dựa trên người hắn.

“Sư tôn, kêu tên của ta.” Lạc Băng Hà nói, dùng sức ấn một chút vào chân Thẩm Thanh Thu, một nốt bầm màu đỏ tím, hiện lên ở phía trên vết thương.

“Súc sinh… Ngô ân… Chậm một chút…” Lạc Băng Hà kỹ thuật so Thẩm Thanh Thu tốt hơn không phải chỉ một chút, rất nhanh một lúc sau, Thẩm Thanh Thu liền mất sức, ngã xuống trên người Lạc Băng Hà.

Nhìn Thẩm Thanh Thu ý loạn tình mê, Lạc Băng Hà thế mà lại hôn xuống môi đối phương. Một cái hôn nhợt nhạt, lại làm Thẩm Thanh Thu cả người đều ngốc.

“Bang.” Một bạt tai đánh vào trên mặt Lạc Băng Hà, mặc dù không có bao nhiêu sức lực, nhưng vẫn đem Lạc Băng Hà đánh đến cả người thoát lực.

“Thẩm Thanh Thu, có thể ghé vào dưới thân ta rên rỉ cầu hoan, như thế nào ôn nhu thì ngược lại không được?” Lạc Băng Hà bóp cổ Thẩm Thanh Thu. “Ở trong mắt ngươi ta dơ, vậy ai mới tính sạch sẽ?”

Dưới thân ra vào nhanh muốn mệnh, Thẩm Thanh Thu lại bị tước đi quyền lợi hô hấp, khôn trạch thiên tính, lại làm hắn lâm thật sâu vào tình dục.

“Bị làm đến bắn cảm giác sướng sao?” Lạc Băng Hà nhìn chằm chằm vào bạch trọc trên người mình, tâm tình tốt hơn không ít, đơn giản buông lỏng tay đang bóp trên người Thẩm Thanh Thu ra.

Lạc Băng Hà cười cười, giảo phá chính mình đầu lưỡi, lần thứ hai hôn xuống. Lần này không phải lướt qua liền ngừng, mà là một cái hôn sâu.

Trong đó nhập vào trong miệng Thẩm Thanh Thu, còn có Thiên Ma máu trên người Lạc Băng Hà .

“Khụ… Khụ khụ… Đừng đi vào…” Đã biết ý đồ dưới thân của Lạc Băng Hà, Thẩm Thanh Thu giãy giụa.

“Ngươi không thể cự tuyệt.” Có Thiên Ma máu, Lạc Băng Hà muốn tác động Thẩm Thanh Thu càng thêm dễ dàng.

“Đau… Đau quá…” Thời điểm Lạc Băng Hà hoàn toàn đi vào, Thẩm Thanh Thu đau đến cả người đều run rẩy, phía trước chưa bao giờ phải chịu qua đau đớn, làm hắn nháy mắt trợn to.

“Cầu ngươi… Cầu xin ngươi… Đi ra ngoài…”

“Sư tôn, thay vì cầu ta, không bằng hảo hảo hưởng thụ.”

“Ha a!” Bất đồng với bình thường rên rỉ, Thẩm Thanh Thu bị Thiên Ma máu cùng Lạc băng hà song song tra tấn, trừ bỏ kêu rên rốt cuộc làm không được gì khác.

“Thẩm Thanh Thu, ngươi nói ta có phải hay không đối với ngươi quá ôn nhu, cho nên ngươi mới cho rằng ta đã quên những chuyện khi còn nhỏ?” Lạc Băng Hà nhanh hơn động tác bên dưới, thuận tay còn tát Thẩm Thanh Thu một cái.

“Thiên Ma máu hữu dụng như thế nào, sư tôn cũng có biết một chút, đệ tử vẫn còn có kiên nhẫn.”

“Súc sinh…” Đau đớn mới vừa qua đi, Thẩm Thanh Thu trên người liền nảy lên nhiệt triều, so với kỳ phát tình càng sâu hơn.

“Sư tôn, mặt sau ướt đến thật lợi hại.” Lạc Băng Hà một bên phóng thích tin tức tố, một bên rời khỏi Thẩm Thanh Thu thân thể. “Nếu là muốn, không bằng chính mình mò qua tới, ta tại đây chờ, không đi.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.