[Edit | Cực Vũ] Khát Vọng Thành Danh – Chương 28 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 85 lượt xem
  • 5 tháng trước

[Edit | Cực Vũ] Khát Vọng Thành Danh - Chương 28

[Lại cùng khung hình ở sân bay nữa nè, chẳng lẽ hai người này đang sống chung sao?]

[Tin nội bộ, Cực Vũ tương tác siêu nhiều trong buổi ghi hình show luôn mấy bà ơi.]

Có một số fansite đã đăng tải loạt ảnh hậu trường của Trương Cực và Trương Trạch Vũ trong ngày ghi hình show đầu tiên vào buổi chiều. Hai người bị buộc dây ngang eo với nhau, khoảng cách gần đến mức như dính làm một.

[A a a a, ship Mỹ Đế đơn giản cứ như hít thở vậy!]

[Xin lỗi, giờ đầu tui chạy hơn trăm bộ truyện cường công x ôn nhu thụ rồi nè.]

Ảnh ở sân bay cũng nhanh chóng được fan chụp lại. Hai người cùng bước ra, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp bảng đèn \”Cực Vũ bùng cháy\” từ nhóm fan CP, đúng lúc máy ảnh bắt được khoảnh khắc này.

Đây đúng là một khung cảnh thần kỳ. Fan CP mang bảng đèn sáng rực lướt đến trước mặt chính chủ, áp sát tung chiêu mạnh mẽ.

[Chắc cú trăm phần trăm là hai baba nhìn thấy rồi!]

[Trương Cực đeo kính luôn mà, kiểu gì cũng thấy rồi đó hé hé.]

[Được rồi, tui đồn ngay nè chị em: Chính vì muốn nhìn thấy bảng đèn của fan CP nên Cực Vũ không đeo kính râm!]

_____

Xe của Trương Trạch Vũ và Trương Cực một trước một sau. Trên xe, Trương Trạch Vũ đang điên cuồng gõ phím.

Trương Trạch Vũ: [Cậu bay về Bắc Kinh à?]

Trương Cực: [Ừ, chìa khóa xe của tớ vẫn còn trong tủ của cậu, xe vẫn đậu dưới hầm chung cư của cậu đó.]

Câu này nghe sao cứ như bọn họ đang sống chung thật vậy. Thẩm Diệp ngồi cùng với Trương Trạch Vũ ở phía sau, vô tình liếc thấy đoạn tin nhắn giữa sếp mình và Trương Cực, không nhịn được mà vỗ tay: \”Yêu đương rồi thì nhớ báo sớm để còn chuẩn bị phương án quan hệ công chúng đó.\”

\”Im miệng coi.\” Trương Trạch Vũ nhìn chằm chằm vào màn hình, chần chừ một lúc mới gõ chữ tiếp.

Thẩm Diệp làm bộ ấm ức: \”Ôi trời, em còn không được quyền nói cơ đấy.\”

Trương Trạch Vũ: [Vậy cậu ghé qua chỗ tớ trước đi, tớ đưa cậu chìa khóa.]

_____

Trở về chung cư, Trương Trạch Vũ nghe nói Trương Cực phải chạy một vòng lớn trên đường cao tốc mới cắt đuôi được fan cuồng, mất một lúc lâu mới lái xe đến được đây. Cậu ngồi trên chiếc ghế dưới sảnh tòa nhà chờ Trương Cực đến.

Đêm hè, gió thổi mát rượi. Trương Trạch Vũ thay một chiếc áo thun trắng thoải mái, đi dép lê, thả lỏng chân đung đưa nhàn nhã. Khung cảnh này thật sự rất dễ chịu. Không có ống kính, không phải dè chừng điều gì, chỉ đơn giản là ngồi đây hít thở không khí mát mẻ, đợi Trương Cực đến.

Có một chú chó nhà hàng xóm đi dạo gần đó còn tò mò lại gần chơi với cậu nữa.

Trương Trạch Vũ: [Tớ đang đợi cậu dưới nhà nè.]

Tin nhắn gửi đi đã được 30 phút. Để tránh cậu phải chờ lâu, cả đường này Trương Cực đã lái xe siêu nhanh.

Người kia xuất hiện diện nguyên một cây đen, khẩu trang đen, áo sơ mi đen, quần đen, tạo thành sự đối lập mạnh mẽ với người đang mặc áo thun trắng và quần đùi thoải mái như cậu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.