[Edit/Cao H]Thu Kha – Vân Xuất Tụ – Chương 8 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit/Cao H]Thu Kha – Vân Xuất Tụ - Chương 8

BẠN ĐANG ĐỌC

Hán Việt: Thu kha
Tác giả: Vân Xuất Tụ
Tình trạng: Hoàn thành ( 25 chương 3 PN )
Thể loại: Cổ trang , Cao H, Song tính , NP , Tổng thụ , Phụ tử, Huynh đệ, Sinh tử, HE
Edit : Thanh Phong
Văn án : Thu Kha vốn là trời sinh song tính, nhưng chưa từng…

#caoh
#dammy
#danmei
#hhh
#huynhde
#hvan
#nhatthudacong
#np
#songtính
#đammỹ

Edit : Thanh Phong

Chương 8

Qua ngày hôm sau thì Thu Hành lại tới thăm Kha Nhi, lúc này không có Mai Hương xen vào nên hai huynh đệ trò chuyện rất tự nhiên, trong lòng giống như ăn mật vậy. Quả nhiên vào ngày thứ hai thì bệnh tình của Thu Kha đã tốt lên nhiều, tuy không thể để bị nhiễm phong lần nữa nhưng vẫn có thể xuống giường đi lại vài bước.

Vào ngày này, Thu Anh mới trở về phủ liền đi thẳng đến tây sương giống như trước đây, vừa vào thì thấy Thu Kha đang ngồi xếp bằng trên chiếc giường gỗ chạm khắc hoa văn tháo gỡ mấy cái vòng xích đồ chơi, hắn tiến lại gần nói: \”Mới vừa khỏi bệnh đã chơi mấy thứ này rồi, con không sợ bị đau đầu hay sao.\”

Thu Kha nghe được giọng nói liền quay đầu nhìn, một nam nhân cao lớn hùng dũng đang sải bước đi về phía y, Thu Kha lập tức mỉm cười rồi ném mấy cái vòng xích qua một bên, giơ hai tay ra với phụ thân, Thu Anh ngầm hiểu, hắn dùng tay luồn dưới nách của ái nhi rồi ôm toàn bộ người vào trong lòng ngực, sau đó ngồi xuống giường, Thu Kha vòng tay ôm lấy cổ phụ thân rồi ngồi trên cặp đùi rắn chắc của nam nhân.

Khi Thu Anh vào phủ đã dặn dò Mai Hương không cần hầu hạ, lúc này trong phòng chỉ có mỗi phụ tử hai người, đương nhiên hành động không có chút cố kỵ, một tay của hắn bám trên eo của nhi tử, tay kia thì cẩn thận nhéo khuôn mặt Thu Kha, đau lòng nói: \”Nhìn mặt con có chút khí sắc lại rồi, nhưng đang êm đẹp lại bị bệnh một trận thế này nên nhìn thật gầy.\”

Đối mặt với ánh mắt quan tâm của phụ thân, Thu Kha chỉ nghĩ đến nguyên nhân khiến y bị bệnh, không khỏi có chút chột dạ, vội vàng áp sát vào lòng ngực của phụ thân, mềm giọng nói: \”Là Kha Nhi bất hiếu, khiến cho cha lo lắng.\”

Thu Anh nghe vậy hơi mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ về lưng của Thu Kha, nói: \”Nếu con đã biết vậy thì nên tự chăm sóc bản thân thật tốt mới phải.\” Nói xong lại hỏi: \”Ta nghe nói nhị ca con có đến thăm hỏi phải không?\”

Đột nhiên phụ thân nhắc tới nhị ca, trong lòng Thu Kha lập tức chấn động, y miễn cưỡng khắc chế biểu tình trên khuôn mặt, làm giọng thật bình thường: \”Vâng, nhị ca nghe nói con bị bệnh nặng nên có tới thăm hỏi, dặn con phải cố gắng dưỡng bệnh.\”

\”Ừm.\” Thu Anh gật đầu, nói: \”Huynh đệ các con có thể hòa thuận như vậy thật là phúc của Thu gia.\” Trong lòng lại nghĩ đến chuyện tuy hắn vẫn còn sung sức, nhưng tuổi của Thu Kha lại nhỏ, một khi…… Với tình cảnh như vậy của Kha Nhi, chỉ sợ là phải dựa vào hai vị ca ca kia thôi.

Thu Kha lại không biết suy nghĩ trong lòng của phụ thân, y cùng nhị ca mới làm chuyện đó, thật sự rất chột dạ, sợ phụ thân lại hỏi chuyện nhị ca nên y vội vàng ngẩng đầu lên, ngậm lấy đôi môi của Thu Anh rồi mút liếm, vừa hôn vừa nói: \”Cha, Kha Nhi rất nhớ cha đó.\”

Thu Anh không kịp suy nghĩ thì đã kịch liệt hôn lại, hắn đẩy đầu lưỡi chui vào trong miệng của Thu Kha, giữa lúc môi lưỡi dây dưa thế này hai người đã nuốt rất nhiều nước bọt của nhau, hôn một hồi lâu mới buông ra được, Thu Anh thở hổn hển, nói: \”Mấy ngày không thao đã khiến con phát lãng thế này hả ? Nhưng mà thân thể con vẫn chưa khỏi bệnh hoàn toàn, nhẫn nại một chút nhé.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.