BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Thu kha
Tác giả: Vân Xuất Tụ
Tình trạng: Hoàn thành ( 25 chương 3 PN )
Thể loại: Cổ trang , Cao H, Song tính , NP , Tổng thụ , Phụ tử, Huynh đệ, Sinh tử, HE
Edit : Thanh Phong
Văn án : Thu Kha vốn là trời sinh song tính, nhưng chưa từng…
#caoh
#dammy
#danmei
#hhh
#huynhde
#hvan
#nhatthudacong
#np
#songtính
#đammỹ
Edit : Thanh Phong
Chương 7
Một đêm này ước chừng Thu Hành đã lăn lộn đệ đệ của hắn đến tận giờ mẹo, lúc gần đi cũng không quên bôi dược hay mang theo bên người lên nộn huyệt đã bị sưng đỏ kia, lại cùng Thu Kha bàn sẵn một lý do để ứng phó, chờ sau khi rời đi hắn sẽ để cửa sổ mở, lấy cớ là Mai Hương quên đóng cửa sổ nên khiến Thu Kha bị trúng gió một đêm, cần phải nằm trên giường nghỉ ngơi, miễn cho phụ thân phát hiện dấu vết trên người y. Thu Hành dặn dò kỹ càng một hồi như vậy rồi mới rời đi, dựa vào tính tình của Kha Nhi thì tất nhiên sẽ không dám nói chuyện này với phụ thân, nhưng mà lần sau phải dỗ dành y nhiều một chút mới được. Sau khi trời vừa mới sáng thì quả nhiên nghe được hạ nhân trong phủ bàn tán chuyện tiểu thiếu gia lại bị bệnh, phải thỉnh thái y tới chẩn bệnh sắc thuốc như thường lệ, chờ tới lúc lão gia trở về phủ cũng không có gì khác thường, trong lòng Thu Hành nắm chắc mọi việc đã được kiểm soát an toàn.
Không ngờ qua mấy ngày sau, bệnh tình của Thu Kha vẫn chưa thuyên giảm, Thu Hành cảm thấy nghi hoặc : \” Hôm đó đã giúp y bôi dược rồi mà, bệnh này giả vờ một vài ngày thì có thể, kéo dài như vậy chẳng phải sẽ để lộ sơ hở hay sao ?\” Hắn lại nghĩ tới vòng eo gầy guộc của đệ đệ, lo lắng nghĩ : \”Chẳng lẽ thật sự bị bệnh sao ?\” Tức khắc tự trách bản thân không săn sóc cho y kỹ càng hơn, hắn lập tức quyết định tìm một cơ hội để đi thăm Thu Kha.
Bởi vì Thu Kha bị bệnh, nha hoàn nhất định phải thức trắng đêm hầu hạ, Thu Hành không thể lại sử dụng chiêu bữa trước để lẻn vào phòng y lần nữa, chỉ đơn giản quang minh chính đại đi tới đó thăm hỏi. Tuy biết rằng thiếu gia nhà mình cùng nhị thiếu gia không thân thiết gì, nhưng dù sao hắn cũng có hảo ý tới thăm, Mai Hương tất nhiên phải tận tâm tiếp đón, không nghĩ tới chính hắn là kẻ đã khiến nàng bị lão gia quở trách một trận.
Hắn vừa tiến vào phòng trong thì thấy Thu Kha đang nằm trên giường với sắc mặt nhợt nhạt, mày nhíu chặt, nhìn có vẻ vô cùng khó chịu, lòng của Thu Hành khẽ nhói lên, quay đầu hỏi Mai Hương: \”Hôm nay y có uống thuốc không? Thái y nói thế nào hả ?\” Mai Hương trả lời: \”Thiếu gia đã uống thuốc rồi mới nằm xuống, Liễu thái y nói không có gì trở ngại, chỉ là cơ thể của thiếu gia yếu ớt, vốn dĩ uống vài chén thuốc là khỏe lại, nhưng ngài thử nhìn bộ dạng này của thiếu gia đi.\” Nói xong nàng còn dùng khăn tay lau lau khóe mắt.
Thu Hành chưa kịp nói chuyện thì người nằm trên giường như là bị âm thanh của hai người làm tỉnh giấc, y nỗ lực mở to đôi mắt, nhìn chăm chú người ở trước mặt, Thu Kha hoảng sợ, mở miệng nói: \”Ngươi……\” , Ngươi còn dám tới đây sao ?
Thu Hành làm bộ dáng một vị huynh trưởng quan tâm đến đệ đệ của mình, ngồi trên mép giường, ôn nhu nói: \”Kha Nhi, nhị ca đến thăm đệ đây, còn thấy khó chịu chỗ nào không ? Sao lại không cẩn thận mà để bị bệnh như vậy, thật khiến người ta đau lòng mà.\”
Thấy nhị ca như là không có chuyện gì xảy ra mà xuất hiện trước mặt mình, Thu Kha chỉ cảm thấy trong lòng một trận hốt hoảng, muốn nói cái gì đó nhưng lại thấy Mai Hương đang ở một bên nhìn bọn họ, y suy nghĩ một chút rồi nói với Mai Hương: \”Ta hơi đói bụng nên muốn ăn chén chè.\” Mai Hương vừa nghe thiếu gia đói bụng, nàng vô cùng cao hứng, vội vàng nói: \”Ta lập tức chạy tới nhà bếp lấy cho người, xin thiếu gia chờ một chút.\” Thu Kha lại dặn dò : \”Ngươi cứ đi nhìn đầu bếp chuẩn bị, ta cùng nhị ca trò chuyện một chút, không cần vội quay lại hầu hạ đâu.\” Mai Hương đáp ứng một tiếng liền đi ra ngoài, ngay sau đó Thu Hành đóng chặt cửa phòng rồi quay trở lại bên trong.