BẠN ĐANG ĐỌC
🥑 Hán Việt: Bị tháo hán quân nhân mãi hồi gia chi hậu (lục linh niên đại)
🥑 Tác giả: Kiểu Kiểu
🥑 Nguồn: Vespertine Hàn Lạc
🥑 Thể loại: Ngôn tình, Cận đại, HE, H văn, Xuyên việt, Ngọt sủng, Song khiết, Cưới trước yêu sau, Nhẹ nhàng, 1v1
🥑 Ngà…
#1v1
#3s
#candai
#caoh
#cướitrướcyêusau
#edit
#hvan
#sắc
#thịt
#xuyên
Trước khi ngủ, Hà Nguyệt nằm trong lòng ngực Từ Thanh Dương cùng hắn nói chuyện xảy ra hôm nay.
Từ Thanh Dương ngón tay cuốn lấy tóc nàng, không thèm để ý nói: \”Không sao, nàng không thích cũng không cần miễn cưỡng bản thân.\”
\”Cũng không phải là không thích, chỉ là cảm thấy không dễ ở chung.\” Hà Nguyệt ngượng ngùng nói.
Từ Thanh Dương nhìn thấu tâm tư nàng, cũng biết tiểu tức phụ nhà mình có lẽ chỉ muốn ai oán vài câu.
Rốt cuộc cô nương này ngày thường ở chung với các tẩu tử rất tốt, cũng chưa thấy nàng oán trách ai bao giờ, khả năng là người kia không hợp với nàng.
Thấy nàng hơi nhíu mi, có chút ưu sầu, Từ Thanh Dương trở mình đè lên người nàng nói: \”Đừng nghĩ tới mấy người râu ria kia, hiện tại người nàng nên nghĩ đến là ta.\”
Sau khi nói xong không đợi Hà Nguyệt mở miệng, Từ Thanh Dương đã trực tiếp ép xuống, ngăn chặn cái miệng nhỏ của nàng.
\”A ưm…\” Hà Nguyệt nức nở một tiếng, tiếng thở dốc nghẹn trong cổ họng.
Từ Thanh Dương linh hoạt cởi quần nàng ra, ngón cái nhẹ xoa nắn bên ngoài miệng huyệt, ngón tay chen vào đường đi non nớt.
\”Ha… Ha… Trướng…\” Hà Nguyệt ngửa đầu, vô luận hai người làm bao nhiêu lần, dù cho nàng mới sinh xong, vẫn chặt chẽ như thời con gái.
Từ Thanh Dương khảy khảy âm đế, âm đế bị hắn xoa đến sung huyết, ngón giữa bỗng nhiên đâm vào, bắt đầu nhợt nhạt thọc vào rút ra.
Hà Nguyệt khuôn mặt nhỏ ửng hồng, cảm giác tê dại không ngừng từ giữa hai chân lan tràn toàn thân, nàng vặn vẹo thân mình, cố gắng giảm cảm giác ngứa ngáy giữa hai chân.
\”Đừng nhúc nhích.\” Từ Thanh Dương ấn chân nàng, bỏ thêm một ngón tay vào trong, vách thịt khẩn trí co rút, muốn đẩy ngón tay ngoài.
Từ Thanh Dương không màng huyệt thịt trở ngại, mạnh mẽ thọc rút, Hà Nguyệt bị cắm hai mắt mê ly, giương chân ngâm một tiếng đầy mị hoặc.
Chờ Từ Thanh Dương khuếch trương xong đường đi, liền đem ngón tay rút ra, đầu ngón tay dính dâm thủy đều bị hắn xoa lên côn thịt đang gắng gượng.
Hà Nguyệt mở mắt ra, nhìn nam nhân biểu tình ẩn nhẫn, khuôn mặt nhỏ hơi đỏ lên, quay đầu nhỏ giọng nói: \”… Chàng có thể đi vào.\”
Từ Thanh Dương câu môi cười: \”Muốn?\”
Hà Nguyệt tức giận liếc hắn một cái: \”Chàng đừng nói lung tung.\”
Từ Thanh Dương nở nụ cười, đỡ dương cụ giữa hai chân, để ngoài huyệt khẩu ẩm ướt: \”Biết rồi, ta không nói, ta làm là được rồi?\”
\”Hừ… Không biết xấu hổ…\” Từ Thanh Dương nâng lên một chân nàng, dương vật bỗng nhiên vọt vào trong.
Tiểu huyệt nhanh chóng bị lấp đầy, cảm giác thỏa mãn trong tức khắc làm Hà Nguyệt vừa sảng khoái lại vừa thống khổ, giương miệng yêu kiều rên rỉ ra tiếng: \”Ha… Ha… Sâu quá… Chậm một chút…\”
\”Tê… Bên trong thả lỏng chút…\” Đường đi khẩn trí kẹp lấy côn thịt, Từ Thanh Dương bị cắn đến xương cột sống tê dại, thiếu chút nữa liền buông vũ khí đầu hàng.