BẠN ĐANG ĐỌC
🥑 Hán Việt: Bị tháo hán quân nhân mãi hồi gia chi hậu (lục linh niên đại)
🥑 Tác giả: Kiểu Kiểu
🥑 Nguồn: Vespertine Hàn Lạc
🥑 Thể loại: Ngôn tình, Cận đại, HE, H văn, Xuyên việt, Ngọt sủng, Song khiết, Cưới trước yêu sau, Nhẹ nhàng, 1v1
🥑 Ngà…
#1v1
#3s
#candai
#caoh
#cướitrướcyêusau
#edit
#hvan
#sắc
#thịt
#xuyên
Thời điểm Hà Nguyệt tỉnh lại, Từ Thanh Dương hơi hơi cau mày, ngủ vẫn rất sâu.
Tối hôm qua hắn trở về muộn, lại hồ nháo một hồi, chắc còn mệt, Hà Nguyệt tính toán để hắn ngủ nhiều một chút.
Vì không muốn đánh thức hắn, nàng thật cẩn thận đứng lên, đang chuẩn bị lật qua, thình lình bị nam nhân ôm eo, cả người ngã vào trên người hắn.
Hà Nguyệt ngây người một chút, ngước mắt nhìn qua, nam nhân ánh mắt thẳng lăng, cũng không biết hắn tỉnh từ bao giờ.
\”Chàng làm gì? Còn không mau buông ta ra.\” Hà Nguyệt giãy giụa, lại bị hắn dễ như trở bàn tay mà ấn trở về.
Từ Thanh Dương cố tình không buông nàng ra, tay còn theo bản năng siết chặt vài phần: \”Làm gì? Dáo dác lấm la lấm lét.\”
Hà Nguyệt quả thực bị tức đến bật cười: \”Ta dáo dác lấm la lấm lét? Chàng đừng đem thành ngữ dùng loạn. Ta là vì ai, còn không phải sợ đánh thức chàng sao, nhanh buông ta ra.\”
Chờ đến khi Từ Thanh Dương buông nàng ra, Hà Nguyệt nhanh chóng nhảy xuống giường, ở trên mặt hắn nhéo một cái. Vội vàng quay đầu chạy.
Lưu lại Từ đại gia bị véo mặt, vẻ mặt dại ra, rồi sau đó biểu tình lại trở nên sung sướng, cuối cùng cười nhẹ ra tiếng: \”Thật đúng là thiếu thu thập.\”
Từ Thanh Dương lâu không trở về, nàng tính toán làm chút gì đó ngon ngon cho hắn, nhìn nguyên liệu hiện có, quyết định gói sủi cảo.
Nhân sủi cảo có hành và thịt, bột mì mua về còn chưa ăn, Hà Nguyệt tính toán làm nhiều một chút, đủ ăn hai bữa ngày hôm nay.
Nàng đem nhân cùng vỏ sủi cảo làm xong, đang chuẩn bị làm vằn thắn, Từ Thanh Dương đã yên lặng đi tới.
Nàng nhìn nam nhân trước mắt: \”Hôm nay ăn sủi cảo, nhưng mà ta còn chưa gói đâu.\” Nàng lại hỏi một câu: \”Chàng giúp ta được không?\”
Từ Thanh Dương bình thường sẽ không làm, trước kia còn nhỏ chưa từng gói, lớn lên lại vào quân đội nên cũng không cơ hội này.
Hắn ma xui quỷ khiến mà ngồi xuống, nghe Hà Nguyệt hướng dẫn bắt đầu gói sủi cảo.
Ngón tay hắn bị thương nhưng lại đặc biệt linh hoạt, thế nhưng sủi cảo đến tay hắn lại xiêu xiêu vẹo vẹo.
Vừa nhìn liền không muốn ăn, không giống sủi cảo trong tay Hà Nguyệt , nếp uốn đều đặn xinh xắn.
Nhưng hắn cũng không từ bỏ, cứ như vậy cùng Hà Nguyệt ngồi trong phòng bếp, hai người cùng nhau đem tất cả sủi cảo gói xong.
Hà Nguyệt biết sức ăn của hắn lớn nên chuẩn bị rất nhiều, sủi cảo vừa mới nấu xong, nàng liền đem một chén đến trước mặt Từ Thanh Dương.
\”Đói bụng không? Chàng ăn trước một chút, ta đi pha nước chấm.\” Nước chấm ở đây kỳ thật rất đơn giản, chút dấm, muốn ăn cay chỉ có ớt, nước tương không có, thêm muối cũng không hợp.
Sủi cảo hai người gói không chỉ to, hương vị cũng rất ngon, Từ Thanh Dương một ngụm có thể ăn hết một cái,nhanh chóng ăn xong một chén.