[Edit/Cao H] Cực Phẩm Sư Tôn Là Lô Đỉnh – Phiên Ngoại: Thao huyệt thời kì mang thai – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Edit/Cao H] Cực Phẩm Sư Tôn Là Lô Đỉnh - Phiên Ngoại: Thao huyệt thời kì mang thai

Trên Khung Đỉnh Sơn, tuyết trắng bao trùm, hồng mai yêu diễm ở trên nhánh cây rung động, một tiểu nữ hài mặc áo màu đỏ cùng tiểu nam hài áo màu lam chỉ huy mấy cái thanh niên tạo người tuyết, nhóm thanh niên cầm xẻng vội xoay quanh, bạch y tiên quân đứng ở một bên trên mặt mang ý cười nhìn bọn họ vui đùa ầm ĩ, nhìn kỹ sẽ phát hiện bụng nhỏ tiên quân hơi hơi phồng lên.

\”Sư tôn, lạnh hay không? Lạnh liền đi vào!\” Dạ Vân cầm áo choàng cẩm vân cấp Lạc Yến phủ thêm, bắt lấy tay y xoa xoa.

\”Không lạnh, ủy thác đã hoàn thành? Như thế nào mau trở về sớm.\” Lạc Yến nghiêng đầu nhìn y, trong mắt mang theo ý cười.

\”Sư tôn có bảo bối, ta nhưng gặp thời khắc thủ, trò chuyện với hài tử, như vậy sinh hạ tới mới có thể cùng ta cảm tình tốt!\” Dạ Vân sờ lên bụng y, nhẹ nhàng vuốt ve, sợ sức lực lớn chút sẽ đem y lộng hư.

\”Nói bậy, lúc này mới bốn tháng, vừa mới hiện hoài, ngươi nói với nó nó cũng nghe không thấy.\” Lạc Yến cúi đầu nhìn bụng nhỏ chính mình phồng lên, ánh mắt nhu hòa.

\”Sư tôn, đi vào trước đi, đừng ở bên ngoài đông lạnh hỏng rồi!\” Bạch Vụ buông xẻng, đi tới muốn dìu y vào nhà.

\”Cha muốn đi vào sao?\” Bé chạy tới túm áo choàng y, duỗi tay liền muốn hướng trên người y bò.

Nàng cùng ca ca tới nơi này gần một năm, từ sau khi trở về liền có một đám soái thúc thúc thương bọn họ, duy nhất không tốt chính là bọn họ luôn hống chính mình gọi bọn hắn là phụ thân.

\”Bé ngoan, cha hiện tại không có tiện ôm ngươi, để phụ thân ôm được không?\” Dạ Vân đem nữ hài một phen bế lên, dùng tay áo rộng chính mình đem nàng khóa lại bên trong.

\”Cha có phải hay không có bảo bảo liền không thương ta cùng ca ca?\” Bé ủy khuất nhìn Lạc Yến, cánh tay vẫn như cũ mở ra, trong mắt giàn giụa ánh nước.

\”Như thế nào sẽ, cha đều thương các ngươi như nhau a!\” Lạc Yến ôn nhu đem bé tiếp nhận tới, tránh đi bụng ôm vào trong ngực, để sát vào hôn hôn khuôn mặt nàng.

\”Cha đi vào trước đi! Ta cùng ca ca ở bên ngoài chơi!\” Bé cũng hôn lại Lạc Yến một cái, liền giãy giụa muốn xuống đất.

Lạc Yến nhẹ nhàng đem hài tử đặt ở trên mặt đất, thấy nàng tiếp tục đi chơi liền xoay người vào nhà.

\”Thời gian mang thai rất dễ dàng đói, ta đi nấu cơm cho sư tôn.\” Bạch Vụ giơ tay nhéo cằm Lạc Yến, thò lại gần hôn một cái, liền hướng phòng bếp đi đến.

Dạ Vân thật cẩn thận đỡ Lạc Yến vào nhà, nhìn đến ngạch cửa phía trước trực tiếp đem người vững vàng bế lên, vào nhà đem người đặt ở trên giường nệm.

\”Sư tôn, hôm nay buổi tối ta bồi sư tôn được không? Ta đều sắp năm tháng không đụng tới sư tôn ~\” Dạ Vân nháy mắt, lộ ra thần sắc ngoan ngoãn.

Từ sau khi Lạc Yến trở về, sư huynh đệ mấy người cũng không dám cường ngạnh tới nữa, đều giống như hậu cung phi tử chờ được lật thẻ bài. Vốn dĩ liền bận tâm thân thể y, không dám làm quá mức, từ sau khi Lạc Yến có thai, bọn họ càng quản chính mình, không được gặp người.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.