[Edit] Bạch Nguyệt Quang Lại Nháo Chia Tay – Xuyên Nhanh – Chương 52: Bạch Nguyệt Quang bắt cá nhiều tay (8) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit] Bạch Nguyệt Quang Lại Nháo Chia Tay – Xuyên Nhanh - Chương 52: Bạch Nguyệt Quang bắt cá nhiều tay (8)

Edit: Weirdo

Vừa đi gần hết con hẻm nhỏ, bỗng nhiên từ cuối ngõ vang lên tiếng khóc của một đứa trẻ, xen lẫn với giọng mắng chửi cay nghiệt của một người phụ nữ.

Nghe thấy âm thanh đó, người nghe không khỏi cau mày khó chịu.

Cố Ninh và Hứa Thần đi thêm vài bước, liền nhìn thấy trước sân một ngôi nhà, có một người phụ nữ đang ôm một bé trai tầm hai tuổi, miệng không ngừng quát mắng bé gái đang đứng cạnh chân mình.

Bà ta buộc tội bé gái trộm đồ ăn mà còn dám khóc.

Vừa mắng, bà ta vừa đút viên kẹo vào miệng bé trai trong lòng.

Cậu bé ăn kẹo, nhìn mẹ mắng chửi người khác, hưng phấn vỗ tay cười.

Bé gái nước mắt giàn giụa, khóc nấc lên, giọng nói ngắt quãng: \”Không… không có trộm…\”

Cố Ninh nhận ra bé gái này chính là cô bé xinh xắn mà cô từng gặp khi mới đến thôn. Nhìn dáng vẻ nhút nhát sợ sệt của bé, lại bị người phụ nữ quát mắng dữ dội, trông chẳng khác nào một nhành cỏ yếu ớt trong trận mưa bão.

Bé gái vẫn cố gắng níu lấy chân người phụ nữ, muốn giải thích rằng mình không hề trộm đồ.

Người phụ nữ mất kiên nhẫn, giơ tay lên định tát vào mặt bé gái. Động tác này rõ ràng vô cùng thuần thục, như thể bà ta đã làm chuyện này không ít lần.

Nhưng bàn tay còn chưa kịp giáng xuống, Hứa Thần đã tiến lên một bước, nắm chặt lấy cổ tay bà ta.

Ngày thường, Hứa Thần luôn tỏ ra hòa nhã, hay cười, nhưng khi cậu không cười, khí chất trên người lại vô cùng áp đảo, khiến người đối diện không khỏi dè chừng.

\”Kẹo là chúng tôi cho cô bé.\”

Cố Ninh thoáng sững sờ, rồi vội vàng bước đến kéo bé gái ra, tránh để bé bị đánh oan.

Người phụ nữ này mới gả vào thôn được vài năm, trước đây chưa gặp Hứa Thần nhiều lần, huống hồ hiện tại cậu trông hoàn toàn khác xưa. Bà ta không biết cậu là ai, nhưng thấy cách ăn mặc của cậu trông như thiếu gia nhà giàu trên TV, liền không dám đắc tội.

\”Con bé này thật là, không chịu nói rõ ràng! Nào, về nhà lau mặt đi, đừng làm bẩn váy của người ta.\” Người phụ nữ vươn tay về phía bé gái, rồi nở nụ cười giả lả với Cố Ninh.

Nhưng bé gái lại vùi mặt vào lòng Cố Ninh, bàn tay nhỏ bấu chặt lấy váy cô, như thể sợ hãi đến phát run.

Người phụ nữ tức giận nhưng có Hứa Thần đứng cạnh nên cũng không dám làm gì, vừa hay lúc này bé trai trong lòng bà ta ăn xong kẹo rồi vô cớ khóc ầm lên. Bà ta bèn bế con quay vào sân.

Sau khi người phụ nữ rời đi, bé gái liền ấm ức sụt sùi nói: \”Tìm anh trai…\”

Cố Ninh dịu dàng lau nước mắt trên mặt cô bé, hỏi: \”Vậy anh trai của em ở đâu?\”

Bé gái mở to đôi mắt đẫm lệ, giọng lí nhí: \”Không biết…\”

Nói rồi, cô bé lại òa khóc.

Cố Ninh bất đắc dĩ, bèn quay sang nhìn Hứa Thần.

Không ngờ cậu thực sự biết, chỉ là thần sắc có chút vi diệu, chậm rãi đáp: \”Ở vườn hoa.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.