[Edit] Bạch Nguyệt Quang Lại Nháo Chia Tay – Xuyên Nhanh – Chương 50: Bạch Nguyệt Quang bắt cá nhiều tay (6) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Edit] Bạch Nguyệt Quang Lại Nháo Chia Tay – Xuyên Nhanh - Chương 50: Bạch Nguyệt Quang bắt cá nhiều tay (6)

Edit: Weirdo

Sau khi xuống xe, tài xế tiến đến thông báo rằng quản gia Hứa thúc đã gọi điện, nói rằng họ sẽ cử người đến đón.

Hứa thúc cũng là người nhà họ Hứa lâu năm, từ thế hệ của bà nội Hứa đã từng là người giúp việc cho gia đình. Khi đó, dù nhà họ Hứa chỉ ở nông thôn nhưng cũng được xem như địa chủ có của ăn của để.

Sau này, thời thế thay đổi, mọi người đều bình đẳng hơn, Hứa thúc rời quê một thời gian, nhưng sau khi ông chủ Hứa qua đời, ông lại trở về thôn Lạc Thủy theo lời mời của Hứa Đình Chi để giúp bà nội Hứa quản lý khu vườn.

Dù sống ở quê, bà nội Hứa không trồng rau hay làm ruộng, mà thuê một mảnh đất lớn để trồng hoa. Đây vốn là sở thích từ thời trẻ của bà, hơn nữa còn có thể kiếm thêm thu nhập và giết thời gian, quả thực rất thong dong và thoải mái.

Hứa Thần bung ô che nắng, giúp cô tránh ánh mặt trời chói chang, sau đó quay sang tài xế nói: \”Anh cứ ở đây chờ đi.\”

Tài xế định nói rằng người nhà sẽ nhanh chóng đến đón, nhưng lúc này Hứa Thần lại nhìn anh một cái, nở nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt cùng giọng điệu khiến người khác không dám cãi lại: \”Tôi biết đường.\”

Tài xế đành im lặng, chỉ có thể phức tạp nhìn theo hai người rảo bước trên con đường làng nhỏ hẹp.

Không khí ở nông thôn vô cùng trong lành, cảnh vật xanh tươi, có thể nhìn thấy dân làng đang làm việc trên đồng ruộng, sườn núi. Khi họ đi qua, không ít ánh mắt tò mò hướng về phía hai người, nhưng Hứa Thần vốn không phải lần đầu về đây nên cậu rất tự nhiên, lễ phép mỉm cười chào hỏi họ.

Sau khi nhận ra Hứa Thần, một số thôn dân ngây người ra, nhìn cậu không chớp mắt. Họ rõ ràng rất kinh ngạc khi cậu thiếu gia mũm mĩm ngày nào giờ lại trở thành một thiếu niên mảnh khảnh, tuấn tú.

Tuy nhiên, quan niệm thẩm mỹ của thôn dân có chút khác biệt. Họ thích những đứa trẻ tròn trịa, đáng yêu hơn. Vì thế, ánh mắt nhìn Hứa Thần có phần tiếc nuối xen lẫn thương cảm, như thể lo lắng cậu bị bỏ đói đến mức gầy nhom như vậy. Chẳng lẽ nhà họ Hứa sắp phá sản rồi sao?

Dưới những ánh mắt phức tạp ấy, Hứa Thần vẫn bình thản như thường, khóe môi khẽ nhếch, nụ cười ôn hòa như làn gió mát ngày hè.

Cố Ninh thầm nghĩ, nếu khi khai giảng trở lại, Hứa Thần cũng có thể bình tĩnh như vậy trước ánh mắt của mọi người thì tốt biết bao.

Dù sao thì, những chuyện xảy ra ở trường trước đó cũng có thể xem là một bóng ma tâm lý đối với cậu.

May mắn thay, con đường chính vào thôn Lạc Thủy đã được sửa sang rất tốt, chỉ còn một đoạn ngắn là đến cổng làng, nên dù trời nắng gắt, cô cũng không cảm thấy quá vất vả.

Vừa đến cổng làng, Cố Ninh đã thấy một nhóm trẻ con chạy nhảy nô đùa, chơi trò trốn tìm. Trên tấm bia đá ở cổng làng có khắc ba chữ \”Thôn Lạc Thủy\” bằng phồn thể. Từ đây nhìn vào trong, những căn nhà gỗ trúc mang đậm nét cổ xưa, giữ nguyên được phong cách kiến trúc của thời trước.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.