(Duyên Gái-Hoàn) Mâm Trầu Đi Với Mâm Cau. – Chương 2: Máu – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

(Duyên Gái-Hoàn) Mâm Trầu Đi Với Mâm Cau. - Chương 2: Máu

Cạch.

Khuyên lau tóc bước ra, vừa thấy con An nàng liền thở dài. An thấy cô nó khó chịu nên nó cũng không dám nói gì, chỉ lẳng lặng đi tới cái bàn trước mặt rót nước cho Khuyên.

\”Cô tưởng đó là em nên cô kéo vào đó nhờ gỡ dây yếm, không ngờ là cô đó chớ không có gì đâu.\”

An gật đầu, nhưng vẻ mặt nó vẫn có gì đó khó nói lắm, nó cứ lắm la lắm léc liếc mắt nhìn Khuyên.

\”Vậy cô gỡ ra được rồi hả?\”

Khuyên gật đầu. Nàng không trả lời chỉ cầm ly trà trước mặt lên uống.

\”E hèm.\”

Minh Sa tằng hắng nhẹ, Khuyên cũng ngước mắt nhìn cô. Cô nhìn nàng với vẻ ngại ngùng rồi ních nhẹ từng bước vào chỗ Khuyên đang ngồi.

Tay cô bấu nhẹ dĩa bánh, mắt nhìn An rồi nhìn sang nàng. Khuyên thấy vậy cũng hiểu ý người này muốn gì.

\”Em ra trước đi, cô nói chuyện hồi ra sau.\”

\”Thưa cô với cô út em đi.\”

An nói rồi lui ra trước, trong đây chỉ còn nàng với cô. Minh Sa bước tới để dĩa bánh lên bàn rồi lấy ghế ngồi kế bên, mắt không dám nhìn nàng dù chỉ là một cái, thấy cô bẽn lẽn có phần hơi sợ sệt như gái về nhà chồng mà nàng cười thầm, trên đời chưa thấy ai như cô.

\”Cho…cho tui xin lỗi chuyện hồi nãy.\”

Tay Minh Sa run run cầm ấm trà rót vào ly trà đã cạn của nàng.

\”Chuyện gì? Chuyện ở ngoài trước hay chuyện chị vào nhà tắm chung với tui rồi la làng lên như ai hiếp chị?\”

Nàng nói rồi tiến sát mặt lại Minh Sa với vẻ trêu ghẹo, hai tai cô đỏ lên hết, mắt ngước nhìn Khuyên. Mắt Sa vừa chạm đến mắt Khuyên, bỗng mặt cô đỏ lừ trong thấy mà quay sang chỗ khác.

Vì lúc đôi mắt cô chạm vào ánh mắt ấy, tâm trí Minh Sa lại nghĩ đến những chuyện không nên, nhưng không thể nào trách cô được, cô hai đang trong độ tuổi đôi mươi mà, thuở xuân xanh này đầu óc mấy ai được trong sáng.

\”Ơ…\”

Một dòng máu ấm nóng chảy ra từ mũi cô ra. Như cảm nhận được nó mà tay Minh Sa vô thức bấu lấy đùi nàng.

\”Khăn…khăn, đưa tui cái khăn.\”

\”Trời đất. Cô có sao không?\”

Tay này nàng chợp lấy mũi cô bóp lại để ngăn máu chảy ra thêm, tay kia thì cố quơ quào lấy cái khăn tay nhỏ trong túi. Còn Minh Sa chỉ biết ngồi im đó tay quơ quào níu chặt cái bàn.

\”Bị chảy máu cam hả?\”

\”Hông biết nữa.\”

\”Chị có sao không? Nhớ đi khám đó đa.\”

\”Có bị gì đâu mà khám.\”

Nàng vừa nói vừa lau máu cho cô, Minh Sa mắt nhìn nàng làm, có vẻ con bé này rành làm ba chuyện này lắm.

\”Cảm ơn.\”

Nàng thấy mình vừa làm chuyện không đâu thì vội rụt tay lại. Khuyên ngồi xuống tay lấy cái tăm ghim miếng bánh lên ăn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.