Hôm nay cậu không đi diễn , từ lúc anh rời đi đến giờ cậu đã thiếp đi biết bao lâu rồi ,
Lúc cậu tĩnh giấc trời đã gần sụp tối , với tay lấy chiếc điện thoại ngay cạnh giường ,
Mở lên Cậu đã thấy trước mắt gần cả chục cuộc gọi nhỡ của chị quản lí , nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cậu đã gọi lại cho chị ,
…..
\” em làm cái gì mà chị gọi em không bắt máy thế , biết chị sốt ruột lắm không\”
Chị quản lí nói một ào ra khiến cậu phải đẩy chiếc điện thoại ra xa tai của cậu
\” em xin lỗi , chiều giờ em ngủ không biết chị gọi lúc nào cả ý \”
Cậu biết chắc chị ấy sẽ tha lỗi nên đã nói giọng nũng nịu
\” không sao , ngày mai nhớ dậy ra sân bay sớm là được \”
\” dạ em biết òi \”
…..
Vừa tắt máy với chị thì cậu đã nhận được tin nhắn của anh ,
Đột nhiên lại nhắn cho cậu làm gì nhỉ
…..
Trần Đăng Dương
Tối nay em rảnh không ?, đi ăn với anh nhá
Pháp kiều
được chứ ạ
Trần Đăng Dương
Thế em chuẩn bị đi nhá , anh đón
(❤)
Cậu đang rất phân vân , nên mặc bộ đồ nào để đi ăn với anh
Ngồi chọn mãi cũng không chọn được, cậu đang đau đầu với mớ đồ được cậu thử vào rồi vứt đầy lên giường
……
\”Em xong chưa ?, để anh sang đón \”
\” anh tới rồi hả , đợi em tí nhé\”
\”Em cứ từ từ đi không cần gấp\”
…
Vừa tắt máy cậu đã vội vàng vì
Cậu sợ để anh phải chờ đợi nên đã vơ đại một bộ đồ , rồi lấy túi đi xuống sảnh
Vừa xuống tới cậu đã thấy anh đã đậu xe ngay ở trước khu cậu sống ,
Anh Vừa ngước mắt lên đã thấy cậu đang bước tới ,
hôm nay cậu mặc 1 chiếc áo baby tee màu hồng phấn và một chiếc quần ông loe đã thế cậu còn mang cả một đôi giày màu hồng nữa chứ , trông đáng yêu lắm nhìn cứ muốn đè ra hôn thôi
Mở cửa xe cho cậu , anh còn để tay chắn để cậu không khỏi va đầu vào cửa
\”Em xin lỗi anh nhá , đợi em lâu không\”
Cậu nói bằng giọng bắc , lại một lần nữa làm tim anh lung lay rồi đấy , Thanh Pháp đúng là biết cách làm anh rung động mà
\” không sao , đợi em cả đời vẫn được mà\” Vừa nói anh vừa nhìn cậu
đột nhiên anh chồm người qua cài dây an toàn cho cậu , Làm cậu không khỏi giật mình nhưng mà lúc này gương mặt của anh gần quá , khiến tai cậu đỏ bừng lên trông thấy
\” em muốn ăn gì hay là đồ ngọt nhé \” anh hỏi cậu
\” dạ cũng được \” bản thân cậu cũng không hiểu mỗi lần đối diện với anh , là cậu sẽ ngại , bẽn lẽn đến lạ ấy
xác định được điểm đến , đi được một đoạn thì anh đã mở một bài hát ,
âm nhạc được vang lên
Anh và cậu thả mình vào trong giai điệu , một bài hát chứa chang các cảm xúc của cả hai