[Đồng Nhân] Ma Tôn Cũng Muốn Biết – Chương 1 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 114 lượt xem
  • 4 tháng trước

[Đồng Nhân] Ma Tôn Cũng Muốn Biết - Chương 1

Ánh nến lập loè chập chờn như thể sẽ tắt thở bất cứ lúc nào, ngọn lửa yếu ớt chỉ lờ mờ soi sáng được căn phòng rộng lớn tối tăm

Trên giường, hai thân ảnh chồng sát lên nhau theo nhịp độ lắc lư của ngọn lửa càng là ái muội khó tả
Ánh sáng mờ ảo khắc hoạ thân ảnh bọn họ, người trên cao lớn rắn chắc, người dưới lại mảnh khảnh hơn người ở trên

Đây đây đây…..đây không phải là hai vị quý nhân đang bế quan của Huyền Uyên tông đây sao?!!!!
Văn Nhân Ách đè lên người Ân Hàn Giang, da thịt tiếp xúc nhau khiến hai người tê dại, vụng về liếm láp đôi môi mỏng manh mím nhẹ của Ân Hàn Giang, đôi mắt vẫn cứ là thâm tình trìu mến che giấu lo lắng ngập trời trong lòng

Hôn thế này có đúng không nhỉ?

Bản tôn có nên xé quần áo luôn không?

Tại sao công pháp miêu tả kĩ lưỡng đoạn sau mà đoạn đầu chỉ có vài chữ \’dạo đầu cẩn thận\’?

Dạo đầu như thế nào?!!!!!

Hắn đường đường là ma tôn cửu ngũ chí tôn lại đi trên Sát Lộ Đạo tất nhiên là không để ý đến mấy việc song tu thải bổ âm dương thế này, trong đầu ngoài đánh đánh đánh đánh đánh thì cũng chỉ có chiến chiến chiến chiến chiến

Tuy hơi ngại nhưng thân là Ma tu, lại có là ma tu đứng đầu hơn 300 tuổi, Văn Nhân Ách đối với chuyện này vẫn là tờ giấy trắng, dù có công pháp của Thư Diễm Diễm nhưng cũng chỉ nghiên cứu qua vài dòng, căn bản chưa kịp nắm bắt tinh túy
Ân Hàn Giang cảm nhận người tôn thượng nhà mình nóng rực, giống như bị lửa dục thiêu sắp hỏng rồi mà vẫn chỉ liếm liếm cắn cắn

Mắt phượng thoáng xếch lên, môi mỏng chủ động mở ra dẫn đường cho chiếc lưỡi đang mờ mịt không biết phải làm sao

( Người được gia sư kèm riêng và người chỉ học qua sách đương nhiên phải khác bọt rồi:)) )

Văn Nhân Ách gặp chướng ngại được giúp đỡ, tất nhiên là theo bản năng xông thẳng về phía trước mà, môi lưỡi giao nhau đến là triền miên, hắn vướng là vướng ở chỗ thiếu thực hành chứ không phải là bị bất lực, hơn nữa quyển công pháp kia cũng chẳng phải vô dụng

Ân Hàn Giang đối với sự mạnh bạo của Văn Nhân Ách mười phần thuận theo, hé môi cố gắng vươn đầu lưỡi bị dày đến tê nhức, nước miếng thuận theo mà chảy xuống. Văn Nhân Ách phát hiện hành động câu dẫn nhỏ xíu của Ân Hàn Giang, đôi mắt đen thâm thúy nheo lại càng thêm phần nguy hiểm, cố tình mút mạnh lên cánh môi mỏng vì bị tình triều làm cho đỏ ửng, bàn tay lướt xuống lồng ngực mỏng manh nhưng cân xứng của Ân Hàn Giang xoa xoa hai nhũ hoa nhàn nhạt trước ngực, xoa đến nỗi nó dần sưng đỏ

Ân Hàn Giang bị kích thích mở to mắt, sắc đỏ vốn đã lan khắp người nay lại phủ thêm một tầng, khoé mắt phiếm hồng, hai tai đã chín rực, kiện hồng y quấn quanh hông càng là tôn lên vòng eo nhỏ cùng dáng người mảnh khảnh của y

Văn Nhân Ách nhìn chằm hai tai như sắp nhỏ máu của Ân Hàn Giang, bật lên tiếng cười trầm đục

\”Ân tông chủ không nói lời nào với Bản tôn sao? Hay ngươi chỉ thích A Vũ ca ca thôi?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.