[ Đồng Nhân Kny ]: Trụ Cột Đầu Tiên – Chương 90: Sinh Cơ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[ Đồng Nhân Kny ]: Trụ Cột Đầu Tiên - Chương 90: Sinh Cơ

Hình Phủ, nửa đêm hôm trước.

Mây đen dần tụ lại dưới bầu trời xám xịt, báo hiệu cơn bão đang đến gần.

Cô gái cuộn tròn thân thể lăn lộn trên sàn nhà, cơn đau bị cắn nuốt từ bên trong khiến Kazuha dần phát ra tiếng rên khe khẽ, máu như đang sôi lên, chạy loạn tứ phía, làm nội tạng trong người như muốn phá nát thân thể trườn ra.

Đôi bàn tay run rẩy chạm đến chiếc gỗ trầm ở trên bàn, Kazuha bò người dậy, vươn tay mở khoá hộp.

Bên trong đó là vô số con trùng màu đen, đang bò lổm ngổm trên chiếc lược làm bằng ngọc quen thuộc. Không sai, chính là chiếc lược mà cô đã lấy đi vào đêm ở Kỹ Viện Trấn hôm đó.

Trứng cổ trùng đã nở, thời gian vừa khớp với lời nguyền được kích hoạt, Kazuha muốn cười một tiếng khen ông trời có mắt, nhưng cô không cười nổi.

Đợi cổ trùng xử lí sạch sẽ chiếc lược ngọc, màu sắc trên người nó ngay lập tức tươi đẹp bóng loáng, không con nào giống con nào, thực sự là muôn màu muôn vẻ.

Kazuha run rẩy đưa tay vào bên trong, cổ trùng ngửi được vị thịt, liền xếp thành hàng đục một lỗ thủng tiến vào từ ngón tay cô, đau đớn gia tăng, mạch máu trên toàn bộ cơ thể dường như đang muốn bung ra khỏi người, Kazuha cắn răng, cố không kêu lên, cô nhìn vào căn phòng cách vách, lồng ngực ngay lập tức vang đến một cơn đau đớn.

Cô suýt chút nữa đã không vượt qua nổi muốn cắn lưỡi tự sát, nhưng may mà đầu óc thanh tỉnh kịp thời, Kazuha lê từng bước một đến góc phòng đằng xa, động tĩnh nhỏ nhẹ không muốn làm phiền đến Muichirou bên kia.

Mạch máu nổi lên, khiến cho cả người cô đỏ đến mức không khác gì một con tôm chín, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thấm qua vạt áo, dần dần khiến cơ thể Kazuha giống như mới vừa được vớt lên từ dưới sông, ướt sũng khó coi.

Một khắc sau đó, ý thức cũng sắp không còn được tỉnh táo, Kazuha rốt cuộc nghe thấy một âm thanh mà cô đã chờ đợi rất lâu.

Thình thịch.

Nhịp tim, đều đặn, chậm rãi.

Kazuha nằm trên sàn nhà lạnh ngắt, hơi thở thoi thóp, đáy mắt sâu thẳm nhìn chòng chọc vào vách tường, dường như làm vậy là có thể nhìn thấy được người đang nằm ngủ an yên ở bên kia.

Là một Đại Trụ, Muichirou rất nhạy bén với mùi máu, biết được điều này nên từ sớm Kazuha đã tạo một cái kết giới quanh đây, chỉ cần không phát ra tiếng động lớn, cậu tuyệt đối sẽ chẳng thể nào biết được.

Mấy ngày qua, đối với Muichirou thì rất tốt đẹp, nhưng với Kazuha thì không.

Chú thuật buộc cô phải duy trì mỗi đêm, thay máu đổi thịt, thứ này còn có tên gọi khác là Cổ Trùng Sinh, bí thuật đã thất truyền từ xa xưa, vốn dĩ là một loại chú được sử dụng để bảo quản thi thể người chết lâu dài.

Mà cơ thể này, từ khi khởi động lời nguyền, nó đã bắt đầu sống lại rồi.

Thế nhưng thê lương sao, hồn của Kazuha là một tử hồn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.