Đồng Nhân Khánh Dư Niên – Tuyết Chưa Tan – Hoàng anh 3 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Đồng Nhân Khánh Dư Niên – Tuyết Chưa Tan - Hoàng anh 3

Hoàng đế siêng năng trong công việc và vẫn đang xem xét tấu chương trong thư phòng. Công công đứng lom khom lắng nghe câu hỏi của hoàng đế: \” Ngươi nghĩ y đã nghe được gì từ Bình Bình?\”

Diêu ông công cúi người xuống: \”Thần thật ngu ngốc.\” không đoán được

\”Con của nàng quả nhiên thông minh.\” Hoàng đế đặt tờ giấy xuống, đột nhiên cười nói: \”Phụ thân luôn phải ban thưởng gì đó.\”

Phạm Nhàn ngồi trong phòng, Vương Khải Niên và Đặng Tử Việt ngồi ở một bên. Trên bàn có một đĩa bánh ngọt, Phạm Nhàn mới làm để trấn tĩnh tâm tình.

Trong lúc ba người đang ăn uống, lại nghe Đặng Tử Việt nói: \”Mặc dù không ở kinh đô, nhưng vẫn nghe được chuyện trong cung hơn mười năm trước. Khi đó, đại nhân cũng không có ở kinh thành và rắc rối nảy sinh trong gia đình hoàng hậu, cuối cùng họ bị xóa sổ.\”

Phạm Nhàn cau mày. Anh mơ hồ mong đợi rằng chuyện này có liên quan đến Diệp Khinh My. Nhưng ưu tiên hàng đầu không phải là điều này, vì vậy hắn nói: \”Thái làm sao có thể làm được việc lớn như vậy nếu không có sự bảo vệ của nhà mẫu thân?\”

Vương Khải Niên vui vẻ ăn một miếng bánh ngọt, nói: \”Không có mẫu tộc, vậy chính là phụ tộc.\”

Hai người còn lại ngước mắt lên nhìn hắn chằm chằm. Hắn nhận ra mình đã phạm sai lầm và bình tĩnh cúi đầu.

Phạm Nhàn là người phá vỡ sự im lặng: \”Nhưng lão Vương nói có lý.\”

Nơi nương tựa duy nhất của hoàng tử bây giờ là hoàng đế.

Sau khi tiễn Vương và Đặng đi, vào ban đêm một mình Phạm Nhàn đi dạo trên con phố yên tĩnh của Kinh Đô , sắp xếp lại mớ hỗn độn trong đầu.

Lòng hoàng đế khó lường, hoàng đế muốn y làm đại thần cô độc, nhưng tại sao lại phải công khai kinh nghiệm sống của mình? Ngũ Trúc xuất hiện rồi biến mất, hoàng đế làm sao biết nhất định hắn sẽ bảo vệ y? Ngũ Trúc và hoàng đế hẳn là không có thù oán gì. Quan trọng nhất là hiện giờ Ngũ Trúc thế nào rồi?

Một mũi tên xuyên qua không trung, Phạm Nhàn quay sang một bên và để mũi tên đâm vào cột cửa bên cạnh. Y nhìn quanh nhưng không thấy ai. Y cẩn thận lắng nghe, nhưng không có ai thở.

Người tới là cao thủ, trong lòng y đã xác định, không muốn đánh y. Sau đó, mũi teenn chỉ có thể truyền đạt thông tin. Y tháo mũi tên ra và nhìn thấy một tờ giấy bạc được giấu bên trong.

Ngày hôm sau, Đặng Tử Việt và một nhóm người đã cải trang từ đầu đến chân đi đến sông Lục Cảnh, quan sát một số lối ra để đảm bảo không có sai sót.

Đêm đã khuya, thuyền tranh lắc lư, mặt nước lấp lánh nhưng trong thuyền hoa lại yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.

Phạm Nhàn mặc thường phục, áo bào rộng, tay dài, dựa vào đầu ghế, quỳ bên cạnh hắn, cúi đầu trong lòng, im lặng không dám nói. Phạm Nhàn nhìn thoáng qua, cười nói: \”Ngồi dậy đánh đàn đi, sao lại quỳ xuống nghe ta nói?\”

Các diễn viên lần lượt đáp lại, tiếng nhạc trong trẻo từ trong thuyền vang lên, tiếp tục vòng quanh các xà nhà.

Phạm Nhàn quay đầu nhìn người đàn ông trung niên đang quỳ trên thuyền, ngón tay cái vuốt ve mép ly rượu, hỏi: \”Là người phụ trách cận vệ riêng của bệ hạ à?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.