Edit Beta: Hiron
Vu Cẩn đứng đợi ngoài cửa, vừa nghe thấy tiếng mở cửa đã nhào tới.
Đôi mắt nhỏ long lanh: \”Đại ca ơi~~\”
Vu Cẩn bỗng nhiên im bặt, ngơ ngác nhìn vào trong phòng.
Vệ Thời rõ ràng vừa tắm xong, ngũ quan sắc nét, lạnh lùng, chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm quanh hông. Thân hình cường tráng ẩn hiện trong bóng tối, tám múi cơ bụng lộ rõ, trên cánh tay phải và ngực là những vết sẹo cũ.
Hơi nước ấm áp phả vào mặt.
Vu Cẩn bỗng nhiên nhớ đến câu nói của đồng đội – Đẹp trai, lại giỏi đánh nhau.
Vệ Thời xách bé thỏ con vào, nhướng mày ra hiệu cho cậu nói.
Vu Cẩn ngoan ngoãn đáp: \”Tháp Nam đóng cửa rồi a…\”
Tóc Đỏ vỗ đùi: \”Haizzz!Lúc này rồi mà anh Vệ còn lề mề…\”
Vệ Thời liếc nhìn, Tóc Đỏ giật mình, đứng nghiêm, co rúm người vào góc tường.
Vu Cẩn thò đầu vào, tò mò như một chú thú nhỏ: \”Đại ca ơi! Em chỉ vào chen chúc xíu thôi! Em không chiếm chỗ đâu…\”
Không hiểu sao, Tóc Đỏ bỗng nhiên nhìn Vu Cẩn với ánh mắt ngưỡng mộ.
Đúng lúc này, thiết bị đầu cuối trên bàn trà đổ chuông.
Vu Cẩn tròn mắt, Vệ Thời ném khăn tắm, ngoại trừ chiếc quần lót màu đen, cơ thể anh gần như trần trụi hoàn toàn. Anh khoác áo choàng tắm, cầm thiết bị lên, nhìn Vu Cẩn: \”Đợi ở đây.\”
Vu Cẩn gật đầu lia lịa.
Vệ Thời ra ban công nghe điện thoại, Tóc Đỏ lúc này mới tung tăng trở lại. Anh ta vừa dọn dẹp đồ đạc vừa ân cần với Vu Cẩn: \”Tôi ra ngoài ngủ. Đừng ngồi ghế, cái đó là do mùa trước để lại đấy, giường đã dọn sẵn rồi, bên phải, chiếc giường bên phải. Đã dọn hết rồi! Mai gặp lại nhé…\”
Căn phòng nhỏ yên tĩnh trở lại. Vu Cẩn lúc này mới nhìn rõ cách bài trí trong phòng.
Phòng 201 ở tháp Bắc hoàn toàn ngược hướng với phòng ký túc xá của Vu Cẩn, đầy đủ tiện nghi, ngoại trừ phòng tắm thì chỉ có một phòng khách, hai chiếc giường được đặt ở hai góc xa nhất.
Qua cửa sổ, có thể nhìn thấy sân đấu sinh tồn đang được xây dựng, nghe nói đó là phó bản thứ hai hoặc thứ ba của Crowson mùa này.
Ngoài ban công, Vệ Thời đang nói chuyện điện thoại, phần lớn là người bên kia báo cáo, Vệ Thời chỉ thỉnh thoảng \”ừ\” một tiếng, giọng nói trầm thấp.
Vu Cẩn nghe một lúc, mí mắt dần trĩu xuống, cậu nằm xuống, cuộn tròn người lại. Gối đầu có mùi nắng dịu nhẹ, pha lẫn mùi hương quen thuộc.
Vu Cẩn nghĩ, Tóc Đỏ tốt bụng thật! Nhường giường cho mình…
Gối không được bằng phẳng lắm, Vu Cẩn cảm thấy có gì đó dưới đầu. Cậu lật người lại, chậm rãi thò tay xuống dưới gối, mò mẫm một lúc, lấy ra một vật lạnh lẽo – sau đó trợn tròn mắt.
… Súng.
… Súng a a a!!
Crowson quy định rõ ràng, súng ống chỉ được phép xuất hiện trong lúc thi đấu và huấn luyện, các tuyển thủ phải tuân thủ nghiêm ngặt luật pháp Liên bang.