[Domicpad] – Cảm Ơn Vì Người Đã Уêu Bằng Hết Những Gì Còn Lại Dành Cho Nhau – Chương 24 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Domicpad] – Cảm Ơn Vì Người Đã Уêu Bằng Hết Những Gì Còn Lại Dành Cho Nhau - Chương 24

\”anh, dậy thôi. mẹ vừa gọi em rồi.\”

\”ưm.. mấy giờ rồi..?\”

\”6 giờ hơn, em đưa anh về rồi còn ra sân bay nữa.\”

\”tí anh tự về cũng được… em đi đi.\”

mới ngủ được có mấy tiếng, sự mệt mỏi khiến anh duy lười biếng trốn trong chăn.

\”không được, mẹ bảo em đưa anh về. ngoan nào, dậy đi về rồi ngủ tiếp.\”

không nghe được tiếng trả lời nên đành phải hành động, tay đăng dương mạnh bạo gỡ tung chiếc chăn bông anh đang giữ chặt vứt ra chỗ khác rồi bế anh đi vào nhà tắm.

đặt anh ngồi lên phần gạch đá của bồn rửa mặt cho anh dựa lưng vào gương, tay nó thuần thục lấy kem đánh răng ở khách sạn cho ra bàn chải rồi đặt vào tay anh.

\”dậy đánh đi, nghe lời em.\”

nói rồi dương quay lưng rời đi để lại anh mắt nhắm mắt mở chưa hề tỉnh ngủ cầm chiếc bàn chải đánh lung tung trong miệng.

xem nào.. đồ bẩn của đêm hôm qua cần phải để riêng vào một túi rồi mang về giặt. lấy thêm một chiếc quần sạch ra để tí nữa có cái cho anh duy mặc đi về, sẽ chẳng ra làm sao cả nếu để anh mặc đúng một chiếc sweater của nó và quần đùi ngắn cũn cỡn đi về nhà giữa cái lạnh đầu xuân này.

còn cái này…

\”dương ơi anh xong rồi.\”

có vẻ anh vẫn chưa tỉnh ngủ lắm thì phải.

\”mặc tạm quần của em vào rồi đeo khẩu trang đội mũ lại, xuống xe ngồi đợi em trước rồi em xuống sau, nhé?\”

\”biết rồi.. chả lần nào dương xuống cùng anh cả.\”

\”ba nhỏ phải chịu khó rồi, tí ăn gì em mua đền bù cho, nhá?\”

\”nhớ mồm em đấy.\”

\”em thất hứa với anh bao giờ đâu mà.\”

cạch.

anh duy rời khỏi phòng đi trước, để lại đăng dương vẫn đang đau đầu phân ra xem cái nào để ở cốp cho gọn còn cái nào để ở ghế sau cho tiện cầm đi đây… nhiều đồ quá.

.
.
.

\”anh, cái này là… ừm.. đồ ấy, em đọc thấy người ta bảo nên mặc thoải mái thì sẽ tốt hơn… anh cầm đi.\”

\”cái gì vậy?\”

tự dưng dương lại dí cho anh một túi đồ to trước khi cả hai bước vào nhà.

\”được rồi, vào nhà rồi anh mở ra xem.\”

cạch.

anh duy mở cửa nhà bước vào, mẹ anh đã đi chợ về và đang đứng trong bếp cắm hoa cúc vào lọ gốm sứ thường thấy trên bàn thờ. hôm nay chắc là rằm hay mùng một gì đó anh duy không để ý lắm.

\”mẹ.\”

\”biết đường về rồi à?\”

bà buông lời giọng pha chút trêu chọc, mắt vẫn không rời khỏi mấy cành hoa cúc đang cầm trên tay.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.