[Đn Thiên Quan – Quân Ngô] Không Phải Gintama, Là Thiên Quan Tứ Phúc – Chương 24: Nguyệt hạ mỹ nhân – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đn Thiên Quan – Quân Ngô] Không Phải Gintama, Là Thiên Quan Tứ Phúc - Chương 24: Nguyệt hạ mỹ nhân

Đế quân đang lôi kéo Quế thì bỗng nhiên cười nói bản thân đi chỗ này một lát, Quế nhất định phải ở đây chờ hắn về.

Quế Tiểu Thái Lang khoanh tay áo gật đầu, cam kết không đi đâu.

Đế quân nhìn kỹ thần sắc của hắn, thấy không có gì bất thường mới an tâm, đi qua một góc an tĩnh nhẹ nhàng đặt hai ngón tay lên huyệt thái dương, nhắm mắt lại, giọng nói hắn thay đổi, từ tính trầm ổn: \”Tiên Lạc? Đệ gọi ta có chuyện gì sao?\”

Giọng nói nhu hòa của Tạ Liên từ trong đầu truyền tới, đây là thuật Thông linh.

\”Đế quân… ừ, ta có chuyện này muốn báo cho ngài biết…\”

Vừa nghe giọng nói lấp lửng này đã có thể đoán ra hắn hiện tại đang chần chừ không biết có nên nói hay không.

Đế quân giọng nói hòa nhã truyền qua: \”Đệ có việc gì khó nói sao?\”

Tạ Liên thở dài, vẫn quyết định nói thật, \”Đế quân, hôm nay đệ… gặp hắn, gặp sư phụ, khụ, người trong lòng ngài.\”

Đế quân ý cười càng sâu, giọng nói truyền qua cũng mang theo chút vui mừng, \”Tiên Lạc, đệ nói thật sao? Y… vẫn khỏe chứ?\”

\”…\” Tạ Liên trầm mặc.

\”?\” Đế quân.

Tạ Liên bên kia gãi gãi má, cảm thấy có chút xấu hổ, nhẹ giọng nói: \”Đế quân, hắn… đã có thê tử.\”

\”…\”

Một lúc sau, giọng nói ôn hòa của hắn truyền tới, hỏi lại, \”Tiên Lạc? Đệ đang nói cái gì?\”

… Lần này tới phiên Tạ Liên trầm mặc, bởi vì hắn cảm thấy Đế quân đang uy hiếp hắn sửa miệng.

Tạ Liên tìm từ nói: \”Thật ra hắn và Tiểu Lạc vẫn chưa có gì, hụt rồi, chỉ là ta cảm thấy… hắn vẫn không có ý muốn phi thăng.\”

Đầu bên này im lặng trong chốc lát, sau đó khe khẽ thở dài, giọng nói nhẹ nhàng thoải mái, \”Tiên Lạc, cảm ơn đệ đã nói cho ta biết. Ta sẽ không ép buộc hắn, đệ yên tâm.\”

Tạ Liên lại vội vàng đáp: \”Đế quân, kỳ thật ta cảm thấy… các ngươi rất xứng đôi. Nếu có cơ hội, ta sẽ thuyết phục sư phụ gặp ngài!\”

Đệ nhất Võ Thần tam giới, so với Bạch Vô Tướng tốt hơn không biết bao nhiêu lần!

Đế quân ho nhẹ một tiếng, nói với bên kia bằng ngữ khí nghiêm túc, hơi có vẻ chỉ điểm răn dạy: \”Tiên Lạc, nếu hắn đã không muốn, cũng không nên ép. Chuyện năm đó không phải lỗi của đệ, đừng tự trách.\”

Tạ Liên gật đầu, mỉm cười nói: \”Đế quân không cần lo cho ta. Sư phụ ta có hiểu lầm với Thiên giới, chuyện này tuy rằng rất khó hòa giải, dù sao Bạch…\”

Nhắc tới cái tên này, Tạ Liên sắc mặt khẽ biến, dù sao hắn cũng từng là bóng ma trong lòng y một thời.

Bên này, Đế quân dường như rất lo lắng cho hắn, thở dài một tiếng nặng nề, dịu giọng an ủi, \”Tiên Lạc, hắn là Tuyệt. Đại họa một quốc. Hắn không thể không diệt trừ. Chính đệ cũng hiểu rõ điều này. Đừng lẩn quẩn nữa. Ta biết đệ là vì sư phụ của đệ mới cảm thấy hối hận, nhưng có những chuyện, Thần quan chúng ta không thể vì để tâm đến chuyện tình cảm mà bỏ mặc chúng sinh. Đây là trách nhiệm của chúng ta.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.