[Đm|End] Hướng Dẫn Giả Ngoan Của Tên Điên – Lý Ôn Tửu – Chương 6: Nhan Khải Lân – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đm|End] Hướng Dẫn Giả Ngoan Của Tên Điên – Lý Ôn Tửu - Chương 6: Nhan Khải Lân

Năm giây im lặng trôi qua trong phòng khách, ánh mắt Trần Thời Minh lướt qua Trần Kỳ Chiêu, thận trọng thốt ra hai chữ: \”Mộng du?\”

Trần Kỳ Chiêu: \”…\”

Hai người không nói gì nữa, phòng khách yên tĩnh đến mức kim rơi cũng có thể nghe thấy, ngay cả quản gia đang ở gần đó cũng không nhịn được mà nhìn đi nhìn lại khuôn mặt hai người, dường như đã chuẩn bị sẵn sàng cho cảnh cãi vã sắp diễn ra.

Ngay khi Trần Kỳ Chiêu sắp mở miệng lần nữa, Trần Thời Minh lại thản nhiên nói một câu: \”Xem ra không phải mộng du.\”

Nói xong, anh ấy lại nói tiếp: \”Lần cuối em gọi anh như thế là bốn năm trước, đòi anh tiền tiêu vặt mua đôi giày phiên bản giới hạn.\”

Trần Kỳ Chiêu không cảm xúc ngồi xuống ghế sofa ở phía đối diện, khẽ nhắm mắt rồi tiếp tục nói: \”Anh thất vọng vì em không mộng du à?\”

Ánh mắt Trần Thời Minh dừng lại trên tài liệu, nghe vậy chỉ nói: \”Cũng tạm.\”

Trần Kỳ Chiêu không nhìn Trần Thời Minh nữa, cậu lật xem mấy viên thuốc trên bàn phòng khách, chọn ra thuốc giảm đau và tiêu viêm.

Trương Nhã Chi có lẽ không hiểu rõ về cậu con trai lớn của mình, còn cậu thì lại có đủ kiên nhẫn để tin lời Trương Nhã Chi. Trần Thời Minh là người có ánh mắt khắt khe, lời nói không hề nể nang, chưa bao giờ nói chuyện tử tế. Trần Kỳ Chiêu còn nhớ sau này khi cậu học đại học, có một lần cùng bạn học trong khoa đột nhiên nảy ra ý tưởng muốn mở một studio, sau khi lỡ lời nói ra trong bữa ăn, Trần Thời Minh hỏi cậu về việc chuẩn bị, hỏi cậu về kế hoạch, hỏi cậu về kỹ thuật, chỉ vài ba câu đã vạch trần những thiếu sót trong ý tưởng của cậu, khiến ý tưởng của cậu trở nên vô giá trị, hai người lập tức cãi nhau.

Nói chuyện tử tế với Trần Thời Minh là điều không thể. Cậu nghĩ như vậy, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ những chủ ý khác, lại đột nhiên nghe thấy tiếng hỏi bên tai.

Trần Thời Minh: \”Gửi tài liệu qua đây.\”

Trần Kỳ Chiêu khựng lại, nghiêng đầu nhìn anh ấy.

Trần Thời Minh vẫn giữ nguyên tư thế xem tài liệu, không hề nhúc nhích, nhưng dường như biết được sự nghi ngờ của Trần Kỳ Chiêu, tiếp tục nói: \”Nếu muốn anh xem giúp, ít nhất cũng phải gửi tài liệu qua chứ?\”

Bầu không khí dường như tạm thời đình trệ một hai giây, rồi lại lặng lẽ tiếp tục.

Trần Kỳ Chiêu thu hồi ánh mắt, bóc vỏ thuốc tiêu viêm, giọng điệu có vài phần không tự nhiên: \”Để lát nữa em gửi cho anh.\”

Trần Thời Minh liếc nhìn cậu trai đối diện, đối phương mặc đồ ngủ, băng gạc y tế trên cánh tay vẫn rất bắt mắt. Trần Kỳ Chiêu chưa bao giờ nói chuyện nhún nhường như thế, cậu luôn nói thẳng và đòi hỏi, còn Trần Kỳ Chiêu không nói gì thì thiếu đi cái vẻ hung hăng ép người, nhưng ngoan ngoãn một chút vẫn tốt hơn.

Trần Thời Minh tiếp tục xem tài liệu, \”Nếu muốn tìm dự án thử sức thì nên chú tâm vào mà làm.\”

Quản gia chu đáo mang cháo nóng đến, Trần Kỳ Chiêu vừa khuấy cháo vừa bật điện thoại.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.