Phục vụ bắt đầu đưa thức ăn lên, Lạc Chu Chu cẩn thận chỉnh lại khăn trước ngực rồi bắt đầu tập trung vào bữa ăn.
Bàn phía sau cũng ngừng cuộc trò chuyện, bắt đầu dùng bữa.
\”Đầu bếp của nhà hàng này rất nổi tiếng, cậu thử xem.\” Trần Văn Triệu đã lấy lại bình tĩnh, nói.
Anh quyết định, dù gì cũng là con trai của Lạc tướng quân, dù không có cơ hội tiến xa hơn, cũng không thể bỏ người ta mà đi giữa chừng.
Khi vừa gặp Lạc Chu Chu, trong lòng Trần Văn Triệu cũng rất kinh hỉ, nhưng sau cuộc trò chuyện, anh ta cũng mất đi hứng thú. Hai người ăn trong im lặng, chỉ còn tiếng va chạm nhẹ nhàng giữa dao nĩa trên đĩa.
Trần Văn Triệu vô tình nhìn lên, lại thấy hàng mi dài rũ xuống của Lạc Chu Chu, đôi môi đỏ mọng, cùng hai bên má đang chuyển động nhè nhẹ, trong lòng lại lay động.
Anh ta đắn đo, có nên bắt chuyện thêm để tìm hiểu một chút nữa không?
Nhưng vừa mới quyết tâm, định nói chuyện, Trần Văn Triệu đột nhiên cảm thấy một làn gió lạnh luồn vào gáy. Anh ta liền căng thẳng, không phải chứ, là miếng dán tuyến thể bị lỏng.
Anh ta thẳng người lên, muốn gọi phục vụ hỏi xin miếng dán tuyến thể đem vào phòng vệ sinh.
Lúc này, Lạc Chu Chu đột nhiên đặt dao nĩa xuống, khẽ nhăn mũi, ngửi xung quanh.
Omega có khả năng cảm nhận tin tức tố của alpha, nên khi miếng dán bị lỏng, mùi pheromone liền lan ra. Nhưng vì điều này rất nhạy cảm, liên quan đến tuyến sinh dục, Trần Văn Triệu cũng không tiện giải thích cho Lạc Chu Chu. Anh chỉ có thể gượng gạo giơ tay phải lên, hi vọng người phục vụ sẽ nhanh chóng để ý đến giúp.
Lạc Chu Chu vẫn đang ngửi xung quanh, đến khi quay sang hướng của Trần Văn Triệu, cậu liền dừng lại, tạ lỗi: \”Xin lỗi, tôi không biết.\”
Trần Văn Triệu bây giờ cũng không muốn nói gì, chỉ ngồi đó đầy lúng túng.
Lạc Chu Chu không tìm nơi mùi hương phát ra nữa, nhưng cũng mất hết cảm giác ăn uống, chỉ nhấp nháp ly nước trước mặt. Trong lòng nghĩ, hóa ra đây là mùi của Trần Văn Triệu, tuy có chút khó chịu, nhưng cậu cũng không nên biểu lộ ra.
Nhưng mà… mùi này sao cứ giống như của người sói ấy.
Chẳng lẽ Trần Văn Triệu là người sói?
Từ khi đến thế giới này, cậu chưa từng gặp ma cà rồng nào khác, nhưng giờ lại gặp người sói?
Một người phục vụ cuối cùng cũng thấy Trần Văn Triệu giơ tay, liền nhanh chóng tiến tới thấp giọng dò hỏi.
\”Làm ơn lấy giúp tôi một miếng dán tuyến thể.\” Trần Văn Triệu cũng nhỏ giọng đáp.
Người phục vụ liếc nhanh về phía sau gáy của anh ta, rồi nói: \”Mời ngài theo tôi.\”
Trần Văn Triệu đứng dậy, nói với Lạc Chu Chu: \”Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một lát.\”
Lạc Chu Chu gật đầu, nhìn Trần Văn Triệu vội vã theo người phục vụ rời đi, rồi lại cầm dao nĩa lên định ăn thêm một chút.