[Đm] Tiếng Vọng Ngày Hoa Nở – Lâm Dữ San – 18. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm] Tiếng Vọng Ngày Hoa Nở – Lâm Dữ San - 18.

[Đm] Tiếng Vọng Ngày Hoa Nở – Lâm Dữ San - 18.









Chương 18: \”Tôi thật sự rất vui.\”

Những bước chân tiếp theo như đang đạp trên miếng bông mềm, Lục Thần Phong ngừng xoay trong que kẹo trên tay, đầu óc anh thoáng chốc trở nên trống rỗng. Sau khi hoàn hồn, anh cũng không khó đoán vì sao Lâm Triều Sinh lại biết được sinh nhật mình, dù sao vào homestay cũng cần có căn cước.

Chỉ là lời chúc này đến đột ngột không kịp chuẩn bị, không thể chạy thoát, cứ thế để nó dội thẳng vào tim.

Sinh nhật năm trước đón trong phòng bệnh, Lục Thần Phong vừa ở cạnh giường bệnh của cha vừa nhai cơm bệnh viện. Anh nghe bác sĩ cảm thông tiếc nuối, cảm giác tình cảnh của mình lúc bấy giờ như khúc gỗ trôi dạt giữa đại dương mênh mông, sắp mất đi chỗ dựa quan trọng nhất cuộc đời.

Lâm Triều Sinh nói: \”Thọ Tinh*, tối nay anh muốn ăn gì không?\”

(*) Người có sinh nhật sẽ được gọi là Thọ Tinh.

Khúc gỗ dường như trở lại bờ, bước chân cuối cùng cũng trở về thực tại. Lục Thần Phong nghiêng đầu nhìn đôi mắt cười cong cong kia, tự hỏi có phải Lâm Triều Sinh cố ý muốn nhìn thấy bộ dạng anh cảm động đến co rúm lại hay không: \”Sao cũng được.\”

Lâm Triều Sinh hỏi tiếp: \”Không có yêu cầu gì hết sao?\”

Lục Thần Phong thẳng thắn đáp: \”Có, cậu đứng bếp.\”

Lá cây thưa thớt lặng yên rơi xuống, ánh chiều tà nhuộm đỏ đong đầy vai cả hai vai. Lâm Triều Sinh nhìn về nơi giao nhau giữa mặt nước và bầu trời mênh mang, giọng nhỏ đến mức như đang lầm bầm một mình: \”Tuy rằng lời chúc này đến hơi muộn.\”

Dù có nói nhỏ hơn đi chăng nữa, Lục Thần Phong cũng sẽ bắt lấy thật dễ dàng, bởi tâm trí anh vốn không đặt vào việc thưởng thức cảnh vật. Lâm Triều Sinh mím môi nói: \”Anh có thể ở lại đây, tôi thật sự rất vui.\”

Vẫn ở chiếc bàn gỗ kê cạnh kệ sách, Lục Thần Phong chờ bữa cơm sinh nhật của mình, anh lướt lướt điện thoại rồi vào Wechat, nhìn thấy vài lời chúc sinh nhật.

Người gửi đến lúc không giờ là Phương Nghị. Lục Thần Phong trả lời từng cái một rồi cất điện thoại, định bụng tìm một quyển sách đọc, không ngờ khả năng tập trung còn kém hơn ban sáng. Tâm trạng anh trở nên phức tạp thế này là vì sự xuất hiện của Lâm Triều Sinh, nó khiến niềm hứng thú của anh rút khỏi những trang sách, và làm anh muốn nhìn thấy Lâm Triều Sinh nhiều hơn nữa.

Ánh mắt lưu luyến nhìn về phía phòng bếp, thực sự khó nén nổi những nôn nóng trong lòng. Lục Thần Phong nhếch môi cười khổ, day day thái dương.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.