BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Ngã tại mạt thế mại thân
Tác giả: Hoa Khai Phú Quý
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành
Tình trạng edit: Ongoing
Lịch update chương mới: 8 giờ tối mỗi ngày
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Mạt thế , H văn , Xuyên việt…
#1×1
#badaocong
#caoh
#dammy
#danmei
#dm
#hiendai
#hiệnđại
#hvan
#hvan
#matthe
#matthe
#nguyênsang
#nhuocthu
#nhượcthụ
#phevatthu
#songtính
#tinhcam
#tinhcam
#đammỹ
#đm
#đmcaoh
Chử Thời Dịch bực dọc ngồi xổm trên ban công tầng dưới của phòng thuốc, hắn sờ sờ mặt, có hơi đau, may là hắn không làm trò, nói mấy câu đe dọa trước mặt người kia, bằng không trong lòng người kia không biết chừng còn chê cười hắn đến mức nào.
Danh hiệu binh vương này cũng coi như bỏ đi, người đàn ông kia tàn nhẫn độc ác, ra tay chiêu nào chiêu nấy đều chí mạng, hắn thiếu chút nữa cũng liền gặp nguy, một người có thể dùng phi đao*, thân thủ lại bất phàm, chiều cao cũng không thấp hơn hắn là bao, tất cả những gì hắn có thể nghĩ tới đều chỉ có nam vô diện nổi danh lừng lẫy khắp quốc tế!
*Phi đao: (tiếng Hoa: 飛刀, tiếng Anh: flying daggers) gọi chung là đao phóng, chúng nằm trong danh mục thuộc loại phóng ném. Người Hoa gán ghép phi đao với các loại khác như (suriken), kim (mai hoa châm) và gọi chúng là tức là loại vũ khí chuyên dùng để đánh lén đối thủ.
Sở dĩ gọi hắn là nam vô diện là bởi những lính đánh thuê khác đều đeo mặt nạ riêng, duy chỉ có hắn lại đeo mặt nạ không có khuôn mặt, trước đây khi nghe thấy chiến tích của gã lính đánh thuê này, hắn còn từng khịt mũi coi thường, cũng chỉ là một gã bị bệnh trung nhị** thôi, chỉ là người này cũng chưa từng làm ra những chuyện xâm phạm lợi ích quốc gia mình, bởi vậy hắn cũng chưa có cơ hội gặp được.
**Bệnh trung nhị: Hay còn gọi là Chūnibyō,là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản , chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì ở khoảng năm 2 của trung học Nhật Bản (tương đương lớp 8 ở Việt Nam). Cách nói \”bệnh\” trong \”trung nhị bệnh\” thực ra không chính xác, các yêu cầu nghĩa y học của bệnh hay rối loạn tâm thần là hoàn toàn độc lập với định nghĩa này. Tại Việt Nam, chūnibyō đôi khi còn được gọi là \”hội chứng tuổi dậy thì\”, \”hội chứng tuổi teen\” hay \”hoang tưởng tuổi dậy thì\”.
Nghĩ lại thì người kia vừa rồi cũng không đeo mặt nạ, hơn nữa nam vô diện cũng không phải người duy nhất có thể dùng phi đao.
Chử Thời Dịch nhớ lại tình huống vừa rồi, nếu không phải ngại bị bại lộ thân phận, nói không chừng còn không biết ai mới là kẻ thảm hơn đâu! Hắn càng nghĩ càng thấy có lý, đứng dậy sửa sang lại quần áo, đẩy cửa định rời đi.
Bạch THoại Thiên và Triệu Tố đang quần nhau thật sự vô cùng nhiệt tình trong phòng khách, hắn vừa bước vào, Bạch Thoại Thiên nhìn thấy hắn liền kinh ngạc há to miệng, Chử Thời Dịch xấu hổ đứng sững một chỗ, chân tay luống cuống sờ sờ mũi, sau đó coi như không thấy.
Liễu Trà bị tang thi đè xuống mặt đất, móng nhỏ mềm nhũn yếu ớt chống cự lại, trong lòng không ngừng gọi Hoắc Xuyên, tại thời điểm tang thi sắp cắn được Liễu Trà liền bị Ngô Phi Long vừa kịp tới một phát bắn chết.
Liễu Trà hoảng sợ đẩy tang thi ra lùi về sau, đôi mắt trong suốt ngập nước kinh hãi nhìn về phía Ngô Phi Long, chiếp chiếp nói: \”Cảm, cảm ơn anh.\”
Ngô Phi Long nhìn Liễu Trà, cảm thấy vô cùng may mắn vì bản thân đã chạy tới. Vỗn dĩ hắn định đi tìm lão ba, nhưng mũi chân vừa chuyển lại không tự chủ được mà đi tới bên cạnh Liễu Trà.
Ngô Phi Long vươn tay muốn đỡ cậu lên, \”Cậu không sao chứ?\”
Liễu Trà lắc đầu, tự mình bò dậy, kể từ sau khi theo Hoắc Xuyên, cậu đã bị người này nuôi cho trắng trắng mềm mềm, ngay cả tính cảnh giác lúc ban đầu cũng tiêu tán rất nhiều, Liễu Trà thấy hơi ảo não.