[Đm-Song Tính/Thô Tục] Xung Hỉ – Hà Nhân Hoạt Đản – Chương 4: Mời phu quân giúp A Nguyên liếm sạch. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm-Song Tính/Thô Tục] Xung Hỉ – Hà Nhân Hoạt Đản - Chương 4: Mời phu quân giúp A Nguyên liếm sạch.

BẠN ĐANG ĐỌC

Hán Việt: Trùng hỉ.
Tác giả: Hà Nhân Hoạt Đản.
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành 13 chương.
Editor: @codongsongxanh.
Tình trạng edit: Chưa xong. ;;^;;
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, H văn, ngọt sủng, song tính.
***Edit phi thươ…

#codongsongxanh
#dammy
#danmei
#hvan
#songtính
#thôtục

Chúc mọi người 1/5 vui vẻ nhoé (*\’\’*)╯♡

\”Được.\” Đường Nguyên không chút nghi ngờ, vén vạt váy lụa mỏng tang lên, cởi quần lót ra để lộ thịt đùi non mịn trắng bóc.

Hai mắt Đỗ Thừa An không chuyển mà nhìn chằm chằm, nhẫn nhịn đến mức giữa ngón tay bị nắm chặt hiện ra khớp xương trắng bệch. 

Tiểu thê tử của hắn rốt cuộc là yêu tinh từ đâu chạy đến, nói y gan dạ mà đến cả mấy con chó trong viện cũng không dám đến gần. Nói y nhát gan mà lại dám ở thư phòng lộ ra lồn non cho Đỗ Thừa An ngắm.

Nếu không phải Đỗ Thừa An ở chung với y thật lâu, biết rằng tính tình y vốn ngây ngô, còn tưởng Đường Nguyên là đang cố ý câu dẫn hắn.

Thấy Đỗ Thừa An bất động, Đường Nguyên thúc giục hắn, \”Phu quân, có thể bôi thuốc rồi.\”

Ngữ khí của Đỗ Thừa An lãnh đạm, \”Lồn nhỏ không tách ra làm sao ta bôi thuốc được?\”

\”Chờ một chút.\” Đường Nguyên vội kêu lên.

Buông làn vây trong tay ra, ngón tay len vào tìm kiếm bướm non hồng tươi, mới sáng vừa bị Đỗ Thừa An ghẹo cho sưng lên, chạm vào liền ngứa ngáy.

Đường Nguyên không dám dùng sức, ôm tâm tư nho nhỏ mà hơi tách ra một chút, váy lụa mỏng manh lại rơi xuống, che khuất lồn non xinh đẹp của y.

Đường Nguyên: \”…… A!\”

Y nhanh chóng vén vạt váy lên, lại tách bướm nhỏ ra lần nữa, chưa đợi lồn non xuất hiện trước mắt Đỗ Thừa An, vạt váy lại tiếp tục rơi xuống.

Đường Nguyên muốn khóc!

\”Phu quân.\” Y nhìn về phía Đỗ Thừa An cầu xin giúp đỡ, giọng nói mềm mềm nhè nhẹ, \”Giúp ta…\”

Đỗ Thừa An thấy y tay chân cuống quýt hệt như con mèo nhỏ hoảng loạn, trong lòng muốn cười lắm rồi mà vẫn cố ý thở dài nói: \”Muốn ta giúp em tách bướm, lại muốn giúp em bôi thuốc, sao A Nguyên lại vô dụng như vậy.\”

Đường Nguyên vừa áy náy vừa tủi thân, yên lặng nuốt về nửa câu còn lại muốn hắn giúp y vén váy. 

Không giúp thì không giúp!

Đường Nguyên hừ nhỏ một tiếng, vén váy lên cuộn lại, hé môi nhỏ ngậm chặt.

Đỗ Thừa An nhướng mày, thu lại cánh tay muốn vươn ra giúp y, tiếp tục thưởng thức.

Không có gì che đậy, Đường Nguyên lại tách bướm xinh ra lần nữa, thịt non hồng hồng ở trước mắt Đỗ Thừa An hơi run rẩy. Đôi mắt Đỗ Thừa An lại bị đoá hoa kiều diễm kia hấp dẫn lần nữa, mắt đen chợt sâu thẳm, con cặc dưới háng dường như nhớ đến cảm giác sảng khoái khi vùi vào thịt non mềm mại mà lại phình lớn thêm một vòng.

Dưới ánh mắt như phát ra lửa của Đỗ Thừa An, lỗ lồn không biết xấu hổ mà phun ra nước dâm, chảy đến trên ngón tay của Đường Nguyên.

Dính nhớp, khuôn mặt Đường Nguyên phút chốc đỏ bừng, ngón tay thon dài run rẩy, không dám nhìn sắc mặt của phu quân, cắn làn váy phát ra âm thanh vô nghĩa, \”Ưm ưm ưm!\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.