BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Trùng hỉ.
Tác giả: Hà Nhân Hoạt Đản.
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành 13 chương.
Editor: @codongsongxanh.
Tình trạng edit: Chưa xong. ;;^;;
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, H văn, ngọt sủng, song tính.
***Edit phi thươ…
#codongsongxanh
#dammy
#danmei
#hvan
#songtính
#thôtục
\”Nước? Nước ở đâu?\” Lông mi Đường Nguyên rung động, đôi mắt xinh đẹp đầy nước mở ra, khó hiểu mà nghiêng đầu nhìn Đỗ Thừa An.
Đỗ Thừa An bắt lấy bàn tay trắng mềm kéo xuống dưới, \”Bé dâm đãng tách ra nhìn xem.\”
\”A.\” Đường Nguyên nghe lời mà ngoan ngoãn cúi đầu, tách lồn non căng múp, thịt bướm đỏ thẫm không gì che chắn lộ ra trước mắt Đỗ Thừa An.
Giọng Đỗ thừa An bị đè nén đến mức nghe không rõ, \”Sờ thử xem, có phải chảy nước rồi không, che nó lại, nước dâm của em làm ướt cả đùi ta rồi.\”
\”Sao lại chảy nước được?\” Khuôn mặt Đường Nguyên thất thần, ngón tay cọ xát qua lại trước khe bướm, không những không chặn được mà còn khiến dâm thủy chảy ra ngày càng nhiều.
Không ổn nhất là Đường Nguyên cảm thấy lồn non ngày càng khô nóng, ngứa quá.
Hai chân thon dài bất lực khép lại rồi lại bị Đỗ Thừa An mạnh bạo tách ra, Đường Nguyên hoảng đến mức rưng rưng, \”Khó chịu quá, phu quân giúp ta, giúp ta với!\”
Đỗ Thừa An xoa nhẹ đùi trong của Đường Nguyên, mặc cho con cặc bên dưới cứng đến phát đau cũng ráng nhịn, vô cùng ác độc mở miệng: \”Giúp thế nào?\”
\”Thế này?\”
Lòng bàn tay thô ráp men dọc theo đùi trong, thay thế ngón tay của Đường Nguyên, dùng sức đè lại môi lồn múp rụp chậm rãi xoa nắn. Lòng bàn tay thô ráp men theo đùi trong tìm vào nơi bí ẩn kia, thay thế ngón tay Đường Nguyên mà dùng sức đè lại môi lồn mum múp, chậm rãi xoa bóp. Ngón tay Đường Nguyên tự sờ nhẹ nhàng không thể so được với sức lực mạnh mẽ này, bướm được xoa vừa đau vừa sướng, cảm giác xa lạ làm y hoảng sợ vô cùng, thoáng cái nước mắt đã tí tách rơi.
\”Hay thế này?\”
Đỗ Thừa An buông tha cho môi lồn bị chà đạp đến đỏ bừng, chuyển sang cặc nhỏ đang ngẩng đầu, trước hết là chạm nhẹ vào, ôn nhu dịu dàng khiến Đường Nguyên sướng đến mức nheo mắt lại, cẩn cổ nhỏ ngửa ra rên rỉ từng chút, hệt như mèo nhỏ phát tình.
\”Sướng không?\”
\”Sướng lắm phu quân, A Nguyên còn muốn nữa.\”
\”Đồ dâm đãng!\” Nghe thấy dâm ngôn lãng ngữ một cách trắng trợn như vậy, Đỗ Thừa An cũng nhịn không nổi, một tay ôm eo Đường Nguyên kéo lại, đỡ lấy cặc bự cương cứng nhắm đến hột le nhỏ nhắn mà nghiền ép, giọng nói tràn ngập dục vọng, \”Biết câu dẫn người rồi, có phải đã quên mất trừng phạt của ta không!\”
Đường Nguyên ngại đến mức cả người nhuốm hồng, vội lắc đầu phủ nhận. Con cặc nóng bỏng không chút thương xót mà hôn lên hột le yếu ớt, từng chút từng chút vang lên tiếng nước dính nhớp, mãi không dừng lại, dường như Đường Nguyên cũng có thể ngửi được mùi tanh nhàn nhạt trong không khí.
\”Phu quân, nhẹ chút được không, A Nguyên đau.\” Đường Nguyên cắn ngón tay vừa khóc vừa nói, rõ ràng chỉ có phạt đánh mông thôi, sao giờ lại biến thành thế này.
Y chưa từng trông thấy phu quân thế này, tròng mắt đỏ đậm như muốn ăn tươi nuốt sống y vậy.
Đường Nguyên chút chút tỉnh táo còn sót lại suy nghĩ, chắc là tối qua bản thân đã làm chuyện rất xấu rất hư, nên mới khiến ohu quân tức giận đến thế.