[Dm/Og] Nhặt Được Tiểu Phu Lang Xinh Đẹp – Chương 44: Cảnh Sơn quay về 🎉 (1) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Dm/Og] Nhặt Được Tiểu Phu Lang Xinh Đẹp - Chương 44: Cảnh Sơn quay về 🎉 (1)

Suốt ba ngày liền bán bánh hạt dẻ, thời gian trôi qua trong âm thanh leng keng của những đồng xu. Trời vừa rạng sáng, gà gáy lần đầu, Quý Ly đã thức dậy. Việc đầu tiên y làm là lật cuốn lịch treo trong nhà khách, dùng que gỗ khẽ vạch một nét chéo – thêm một ngày đã qua. 

Quý Ly nhìn thấy chỉ còn ba ngày nữa là đến tiết Trung Nguyên, trong lòng bỗng tràn đầy hy vọng, người nhẹ bẫng như bay. Sáng nổi lửa, y còn lẩm nhẩm hát điệu dân ca ngắn. 

Bánh hạt dẻ bán chạy, trên trấn đã có người bắt chước làm theo, ngay cả tiệm điểm tâm cũng chuẩn bị bán. Điều này chẳng lạ, buôn bán có lời thì đương nhiên ai cũng muốn làm. 

Mấy hôm trước phơi khô xoan đắng, giờ có thể làm thành hai thùng đậu xoan đắng. Quý Ly xắn tay áo chuẩn bị làm món ăn mới để bán. Chẳng qua y cũng chỉ nhờ xuất thân từ phủ Xuyên Giang – nơi nổi tiếng ẩm thực phong phú. So với đó, phủ Bắc Thương quả không giỏi khám phá sáng tạo các món ăn cho lắm, chủ yếu là các loại bánh mì, bánh bột cho tiện. 

Nhưng phủ Bắc Thương lại giàu tài nguyên, đặc biệt là vùng núi đồi, nơi nào cũng có nguyên liệu tốt để chế biến. Chỉ cần chút khéo tay là có thể tạo ra món ngon. Không trách từ xưa nơi đây chưa từng trải qua nạn đói kém nào quá lớn.

Quý Ly đặt xoan đắng phơi khô vào sọt. Trời chưa sáng hẳn, y thắp đèn dầu ngồi trong sân, lặng lẽ bóc vỏ xoan. Xoan đắng hình dáng giống hạt dẻ, sau khi phơi khô vỏ đã nứt ra, chỉ cần nhẹ tay là lộ ra phần nhân trắng ngần bên trong. 

Gà trong làng gáy thêm hai hồi, sương mai quanh lưng chừng núi dần tan. Mặt trời từ phía sau núi nhô lên, ánh nắng vàng xuyên qua mây chiếu xuống vạn vật vừa tỉnh giấc. 

Ánh nắng vàng từ đỉnh đầu Quý Ly lan xuống trán, lướt qua hàng mi dài, dừng lại trên đôi môi hồng mọng, cuối cùng bao trùm toàn thân chàng trong ánh sáng rực rỡ – trời đã sáng hẳn. 

Vân Xuân Lệ khoác áo ra sân thấy Quý Ly đã bóc xong cả sọt xoan, nàng than \”trời ơi\” một tiếng, xót xa nói:

\”Quý ca nhi, con dậy từ lúc nào vậy? Sao không ngủ thêm chút? Dù có bán hàng cũng phải giữ sức chứ. Tiền kiếm được nhưng người đổ bệnh thì có ích gì.\” 

Quý Ly bóc xong một quả xoan, cười đáp:

\”Con biết rồi ạ. Con chỉ tỉnh giấc sớm, nghĩ không có việc gì nên ra bóc xoan, tiện ngắm bình minh. Nói thật, cảnh đẹp lắm.\” 

Vân Xuân Lệ kê ghế ngồi cạnh, mỉm cười:

\”Thôn Tú Thủy quê mình cảnh đẹp thật đấy. Không thì sao xứng tên là Tú Thủy? Bốn mùa mỗi mùa một vẻ, sau này dư dả cho con ngắm. Mảnh đất Cảnh Sơn chọn làm nhà ta đã xem qua rồi, vị trí tuyệt vời, còn đẹp hơn cả chỗ con đang ngồi đây nữa. Sau này dọn đến, con có thể ngắm cảnh suốt đời.\” 

Quý Ly e thẹn cười, mím môi nói: \”Chàng chọn tất nhiên là tốt rồi.\” Mảnh đất ấy giá cũng chẳng rẻ, vốn là đất tổ của nhà Trương Tử thúc, nhưng giờ gia cảnh khó khăn cần tiền gấp nên mới đồng ý bán cho Lục Cảnh Sơn. 

Để mua mảnh đất này, Lục Cảnh Sơn đã dùng gần hết số bạc kiếm được từ công trình xây bảo tháp bên phía quan phủ, nên giờ mới túng thiếu, lo không đủ tiền xây nhà. 

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.