Trong nháy mắt, Quý Sâm Ôn Mộ Sanh và Bạch Cảnh Chi đều đồng thời nhìn về phía lối vào, bọn họ đã nhận ra nguy hiểm, đang muốn sử dụng dị năng, rồi lại ngừng lại.
Xung quanh đều là bom và thuốc nổ, dị năng hệ hoả và lôi có thể sẽ khiến nổ to.
Chỉ có dị năng băng của Ôn Mộ Sanh không chịu ảnh hưởng.
Tuy rằng Ôn Mộ Sanh không nhìn thấy bất kì công kích nào, nhưng trực giác khiến hắn nhanh chóng dựng một khối khiên băng ở ngay lối vào.
\”Sao vậy?\” Những người khác cũng nhìn thấy khiên băng, có chút hoảng loạn.
Xẹt xẹt xẹt — rõ ràng không nhìn thấy bất kì công kích nào, nhưng trên khiên băng lại không ngừng xuất hiện dấu vết bị dao cắt!
Đồng tử Ôn Mộ Sanh co rút lại, theo phản xạ hô lên: \”Mau nằm sấp xuống!\”
Một số người nhanh chóng ngồi xổm xuống, hoặc là trốn vào bên cạnh kho hàng, mà có người còn chần chừ, vừa định ngồi xổm xuống đã không còn kịp nữa.
\”Ức ah.\” lưỡi dao nhìn không thấy cắt qua quần áo của một số người, cắt vào da, máu lập tức thấm ra ngoài.
\”Sao lại thế này?!\” Mọi người lập tức hoảng loạn.
Yến Ly nhìn cách thức công kích quen thuộc, hai mắt không nhịn được trừng lớn, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, là kẻ điên Nhậm Bằng Phong kia!
Cố Dư kinh hoàng hô: \”Đây là lão đại của đám dị năng giả ở trạm xăng! Công kích của gã không thể nhìn thấy!\”
Quý Sâm và Bạch Cảnh Chi vừa nghe, không khỏi nhíu chặt mày.
Lúc này, lối vào tiến vào mấy chiếc xe việt dã, sau đó phanh gấp lại, dị năng giả ở gần cửa sợ tới mức vội vàng né tránh.
\”A.\” Một tiếng cười trào phúng truyền từ trên xe xuống, tiếp theo, Nhậm Bằng Phong từ trên xe xuống, đám đàn em của gã cũng lục tục xuất hiện, không có ý tốt nhìn chằm chằm mọi người.
Quý Sâm cảnh giác nhìn gã đàn ông không có ý tốt này, ánh mắt sắc bén.
\”Chính là mấy người, cướp đi tinh hạch của zombie cao cấp, còn có xăng và vũ khí của tôi?\” Thanh âm trầm trầm của Nhậm Bằng Phong hơi khàn, gã quét mắt qua tất cả mọi người, ánh mắt dừng lại trên người ba người Quý Sâm, ba người này là kẻ mạnh nhất nơi này.
Nhậm Bằng Phong hừ cười một tiếng: \”Chẳng qua cũng nhờ các người, khiến tôi phát hiện ra, hoá ra ở đây còn có một nơi giấu vũ khí.\”
Ánh mắt Nhậm Bằng Phong nhìn về phía kho hàng tràn đầy vũ khí, không khỏi vừa lòng cười nói, có số vũ khí này, gã hoàn toàn có thể thành lập một cái căn cứ người sống sót lớn hơn nữa, thành lập vương quốc của chính mình!
\”Phiền các người để vũ khí lại …\” Nhậm Bằng Phong chậm rì rì cười nói: \”Chẳng qua nhìn dáng vẻ của mấy người chắc là không muốn, vậy thì hết cách rồi, đành phải cướp thôi! Lên cho tôi!\”
Tiếng nói của Nhậm Bằng Phong vừa dứt, đàn em phía sau liền dùng dị năng, tiến hành công kích mãnh liệt với đám người Quý Sâm.