[Đm/Np] Sau Khi Sống Lại Kẻ Ái Mộ Của Kẻ Thù Cứ Dính Lấy Tôi, Phải Làm Sao Đây? – Chương 50. Tôi không cố ý lấy đi trong sạch của mấy anh. Thông báo – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Np] Sau Khi Sống Lại Kẻ Ái Mộ Của Kẻ Thù Cứ Dính Lấy Tôi, Phải Làm Sao Đây? - Chương 50. Tôi không cố ý lấy đi trong sạch của mấy anh. Thông báo

Yến Ly ra khỏi không gian, thấy Quý Sâm bọn họ còn chưa tỉnh, cậu nhìn thấy chất lỏng khả nghi nào đó trên người mấy người đàn ông, vội vàng dùng khăn lông lau khô, huỷ đi dấu tích, sau đó tìm quần áo thay cho bọn họ.

Yến Ly lúc này mới chú ý tới không gian đã thăng cấp của mình.

Không gian đã to lên, lớn hơn gấp nhiều lần so với trước, xung quanh nhà gỗ đất đã rộng hơn nhiều, hơn giữa trong rừng rậm lạo nhiều thêm một thảm cỏ lớn và ao hồ.

Đương nhiên đó không phải là điều quan trong nhất, quan trong nhất chính là, cậu có thể mang người khác tiến vào không gian.

Yến Ly rất vui vẻ, nhìn đồng ruộng trổ thóc và rau dưa đẹp đẽ của chính mình, trong lòng thấy vô cùng mỹ mãn.

Yến Ly vội vàng tiến đến bên cạnh Quý Sâm, đem một đống lớn tinh hạch trong không gian ra, chất một đống bên giường, chờ cho bọn họ sử dụng.

Quý Sâm hơi hơi mở mắt, đau đớn trên người giảm đi rất nhiều so với lúc trước khi hắn hôn mê, hắn nhìn thấy Yến Ly vui mừng đầy mặt, ánh mắt dịu dàng đi.

\”Anh tỉnh rồi!\” Yến Ly thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng cầm lấy tinh hạch ở một bên nhét vào trong tay Quý Sâm: \”Mau hấp thu đi!\”

Quý Sâm nắm tinh hạch hấp thụ năng lượng, thân thể suy yếu dần dần khôi phục,lúc này, Ôn Mộ Sanh và Bạch Cảnh Chi cũng lục tục tỉnh lại, Yến Ly bận rộn mang tinh hạch cho hai người, chờ đến khi miệng vết thương của họ đã ổn hết rồi, Yến Ly mới hoàn toàn yên lòng.

Hai trong mắt u ám của mấy người đàn ông nhìn chằm chằm Yến Ly, trong đầu suy nghĩ cảnh tượng trong mơ, đó … thật sự là mơ sao?

Yến Ly bị ba người nhìn chằm chằm đến không được tự nhiên, cậu yên lặng rũ mắt, không biết nên nói gì.

\”Tiểu Ly, em làm sao cứu chúng tôi thế?\” Âm thanh dịu dàng của Ôn Mộ Sanh hơi dịu dàng.

Trong lòng Yến Ly nhảy dựng, ánh mắt cậu đảo tới đảo lui, nhỏ giọng nói: \”Thì … hôn, hôn môi.\”

\”Hôn môi có thể khiến vết thương của chúng tôi khôi phục tới mức này sao?\” Ôn Mộ Sanh hơi nhướng mày, lập tức liền phát hiện Yến Ly có điều giấu giếm.

Yến Ly trầm mặc, cậu nhớ tới những chuyện mình đã làm trước đó, vành tai trắng nõn lập tức đỏ bừng, cậu tuyệt đối không thể nói cho bọn họ!

Ôn Mộ Sanh hơi thở dài, đột nhiên ngữ khí khiến người ta sợ: \”Thật ra chuyện em làm chúng tôi đều biết nha~\”

\”!!!\” Yến Ly kinh ngạc, trừng lớn mắt nhìn Ôn Mộ Sanh: \”Không thể nào, không phải lúc đó các anh hôn mê sao, làm sao còn có cảm giác …\”

Ôn Mộ Sanh hơi cong môi, quả nhiên là hắn đoán đúng rồi, hơn nữa phản ứng này của Yến Ly, cũng làm hắn càng thêm chắc chắn, cảnh tượng trong mơ kia rất có thể là sự thật.

\”Anh gạt tôi có đúng không?\” Yến Ly phản ứng lại, bất mãn phồng mặt lên.

\”Phải không? Vậy muốn tôi nói ra chút em đã làm gì với tôi không?\” Ánh mắt Ôn Mộ Sanh hơi mờ ám: \”Nói vậy hai vị còn lại chắc cũng thấy được nhỉ?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.