Quý Dược nhìn Yến Thăng, bỗng thấy thật nực cười.
Cậu rất muốn hỏi người đàn ông trước mặt, làm sao hắn có thể biết những việc làm của Thường Duy mà vẫn không chút hổ thẹn ép cậu lên giường? Giờ lấy mặt mũi đâu mà thừa nhận trước mặt cậu một cách dứt khoát, thẳng thắn như vậy? Câu \’xin lỗi\’ vừa rồi từ miệng hắn rốt cuộc là thay ai mà nói?
Phương Tấn? Thường Duy? Hay là xin lỗi cho việc chính mình đã che giấu sự việc?
Phòng tắm yên ắng đáng sợ.
Yến Thăng nhìn đôi mắt lạnh lùng xa cách của Quý Dược, trong lòng muốn giải thích nhưng lại thấy khó mở lời.
Hắn thực sự đã không xử lý thoả đáng. Lúc ấy bên vực thẳm không kịp quan tâm, khi thấy Quý Dược muốn liên kết với Phàn Dục, cơn giận đã lấn át tất cả. Những lời định chất vấn Phương Tấn đã bị lửa giận đốt sạch trong đầu, chẳng nghĩ ngợi gì đã lao thẳng về phía Quý Dược.
Sau đó là sự hỗn loạn và mất kiểm soát khi đối mặt với Mạc Hành. Đến khi từ phòng cách ly ra, định tìm Phương Tấn để làm rõ thì Mạc Hành đã xử lý xong đám Phương Tấn.
Biết được tin này, lòng hắn vừa giận vừa hơi hối tiếc. Mạc Hành không nên can thiệp vào chuyện người dẫn đường của hắn. Dù là giúp Quý Dược đòi lại công bằng thì cũng không đến lượt hắn ta ra tay. Hối tiếc vì mình chậm một bước, cũng lo lắng Quý Dược biết tất cả rồi sẽ nghĩ gì về mình.
Ấy vậy mà cơn giận dự đoán đã không xuất hiện. Thái độ bình tĩnh của Quý Dược khiến hắn cảm thấy hoảng sợ, tựa chừng có điều gì đó đang như cát chảy qua kẽ tay, qua trái tim hắn.
Thái độ lạnh lùng bình thản kia giống như đối với một người xa lạ. Vì không quan tâm, nên không tức giận, không truy cứu.
\”Yến Thăng, anh quá tàn nhẫn.\”
Một câu nói, rơi vào lòng hai người, đều là thương tổn.
Quý Dược rũ mắt, không muốn nhìn hắn thêm một lần nào nữa.
Bất kể câu \’xin lỗi\’ của Yến Thăng rốt cuộc là thay ai mà nói, cậu đều không định chấp nhận. Chuyện Phương Tấn làm, cậu sẽ báo cáo thẳng thắn lên Tháp Trắng. Dẫu không có bằng chứng cũng không muốn nhịn.
Lần này may mắn không sao, nhưng còn lần sau? Lần sau nữa thì sao? Hơn nữa, giờ Phương Tấn đã dám ra tay với Phạm Vũ Thành, sau này có thể sẽ ra tay với cả Miêu Địch.
Nếu cậu chọn lùi bước không truy cứu, đối phương chắc chắn sẽ càng quá quắt. Lần này bọn họ dám ra tay trắng trợn trước mắt mọi người đã đủ để chứng minh tất cả.
Chuyện Thường Duy lần trước đã lưu lại trong hồ sơ Tháp Trắng. Lần này nếu báo cáo việc Phương Tấn ngầm ra tay, dù cậu không có bằng chứng nào, nhưng liên quan đến tính mạng của hai dẫn đường cũng đủ để khiến Tháp Trắng cảnh giác với cậu ta và đưa ra cảnh báo. Nếu cậu tiếp tục lại xảy ra mệnh hệ gì, với hai việc trước đây, Thường Duy và Phương Tấn chắc chắn sẽ là đối tượng đầu tiên Tháp Trắng điều tra. Thế nên dù bọn họ có muốn ra tay cũng sẽ phải cân nhắc.