Hắn nhìn ra được sự chiếm hữu trong mắt Tiết Nguy nhưng chỉ lạnh lùng cười chế giễu. Tâm trạng hắn lúc này thực sự rất tệ, hoàn toàn không còn tâm tư để bày ra nụ cười giả tạo như thường ngày. Khi đứng ở vực thẳm, nhìn thấy cái nhếch mép của Mạc Hành hắn liền hiểu ra — đối phương cố ý khiêu khích.
Mạc Hành biết những người trong gia tộc kiêng dè điều gì. Đám người kia đều đang cảnh giác đề phòng Quý Dược – một dẫn đường sẽ ảnh hưởng, thậm chí là kiểm soát tinh thần của những lính gác như bọn họ. Việc bọn họ vì Quý Dược mà lao vào đánh nhau với Mạc Hành chẳng khác nào giẫm lên lằn ranh tối kỵ của gia tộc.
Lính gác cấp 3S trong gia tộc là trụ cột sức mạnh và biểu tượng quyền lực, đám lão già đó tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào tác động đến mình. Mạc Hành cố ý sắp đặt màn kịch này. Quả nhiên, ngay khi bọn họ vừa đặt chân vào viện nghiên cứu, điện thoại đã liên tục đổ chuông.
Cảm xúc âm u như dây leo điên cuồng lan tràn trong lòng, Thời Phong nghiêng đầu, từng chút một hôn lên bờ vai và cổ Quý Dược, hơi thở dần trở nên nặng nề. Cơn u tối đang vô hạn khuếch tán khiến hắn càng thêm khát khao thân thể ấm áp trước mặt. Hắn muốn tiến vào cơ thể Quý Dược, hắn muốn được Quý Dược xoa dịu.
Đầu óc từng cơn đau nhói, vất vả lắm mới chờ đến khi Tiết Nguy xong việc, hắn lập tức bế bổng người ra khỏi đùi Tiết Nguy, hai tay bọc lấy cặp mông mềm mại bóp mạnh vài cái rồi tách ra. Đầu khấc cọ xát lên cửa động đỏ ửng, mượn tinh dịch vẫn còn sót lại bên trong phá vỡ cửa động mềm mại, trực tiếp đâm vào.
“Ức!”
Quý Dược rùng mình ôm lấy hắn, cơ thể vừa trải qua cao trào vẫn còn nhạy cảm và mềm nhũn. Cú thúc không chút nương tay của Thời Phong khiến nước mắt cậu bị ép trào ra, cả người trong một thoáng căng cứng. Cậu ngẩng đầu nhìn Thời Phong run rẩy mở miệng:
“Chậm… chậm một chút… a… hức!”
Cơ thể run đến mức ngay cả bắp đùi đang kẹp lấy eo Thời Phong cũng không ngừng co giật.
Thời Phong nhận ra sự sợ hãi của cậu, nhưng lại không thể kiểm soát được hành động của mình. Vừa tiến vào đã bị thịt mềm siết hút sướng run. Hắn nóng lòng nhấp hông, một bên ôm người trong lòng vừa đi vừa làm. Tư thế này khiến gậy thịt xâm nhập quá sâu, Quý Dược bị hắn ôm chịu không nổi rung lắc, bụng tựa hồ sắp bị xuyên thủng, cúi đầu là có thể thấy vết lồi lõm đáng sợ in trên lớp da bụng mỏng manh.
“Ưng… Thời Phong… đợi… đợi chút… đừng… ức…!”
Quý Dược vùng vẫy muốn chống người dậy rời khỏi vòng tay Thời Phong, hai tay đặt lên vai người đàn ông, cố gắng tách cơ thể thoát khỏi cây gậy đáng sợ kia.
Cơ thể vừa trải qua cao trào hoàn toàn không chịu nổi cuộc hoan ái mãnh liệt này. Cậu bị thúc đến da đầu tê rần, khoái cảm cuồn cuộn chồng chất như thủy triều quét qua dây thần kinh nhạy cảm, toàn thân không kìm được run rẩy. Quá nhiều, quá nhiều khoái cảm dồn dập đều trở thành cực hình cùng dày vò.
Thời Phong vô cảm nhìn cậu, lòng bàn tay siết vai Quý Dược rồi hung hăng ấn xuống, đồng thời hông cũng dập mạnh về phía trước—