[Đm/Np/H] Bia Đỡ Đạn Dẫn Đường Bị Nhóm Kẻ Điên Nhòm Ngó – C47. Khát khao và tham lam(1) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Np/H] Bia Đỡ Đạn Dẫn Đường Bị Nhóm Kẻ Điên Nhòm Ngó - C47. Khát khao và tham lam(1)

Cánh cửa phòng cách ly vừa khép lại, Quý Dược liền bị Tiết Nguy ấn lên cửa mà điên cuồng chịch.

Quần áo trên người sớm đã bị lột sạch sẽ. Chiếc áo khoác khoác hờ trên người theo từng đợt cọ xát mà chầm chậm trượt xuống đất.

Dương vật của Tiết Nguy từ khi lên xe chưa từng rời khỏi, ngay cả lúc ôm cậu đi đến phòng cách ly cũng thỉnh thoảng ác ý thúc hông, ấn cậu xuống chọc vào sâu hơn. Bên trong vẫn không ngừng đóng cọc, Quý Dược bị chịch đến nỗi không thở nổi. Cánh cửa phía sau va chạm phát ra tiếng \’bang bang\’ liên hồi. Tấm lưng trần ma sát với cửa kim loại sinh ra cảm giác rát bỏng. Quý Dược ngửa đầu, gương mặt đỏ bừng, đuôi mắt ươn ướt loang ra sắc xuân kiều diễm, lý trí dưới cuộc giao hoan lung lay sắp đổ. Chất dẫn đường an ủi đứt quãng toả ra từ cơ thể cậu nhưng lại tựa độc dược khiến lính gác trên người càng thêm tham lam vô độ.

Cơn đói khát thiêu đốt cả tim phổi, dục vọng cuồng liệt trào dâng, dường như có cướp đoạt thế nào cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng. Dục vọng không đáy, dương vật lặp đi lặp lại động tác đâm sâu vào bên trong, muốn triệt để chiếm hữu, xuyên thấu, đoạt lấy cậu, xâm chiếm toàn bộ ánh mắt và tinh thần. Tựa như chỉ có thông qua động tác đẩy đưa đơn điệu nhưng mãnh liệt này mới có thể xác nhận rằng Quý Dược đang ở trong vòng tay hắn, là của hắn, không ai có thể cướp đi, cũng không ai được phép dòm ngó.

Vừa tức vừa giận, lửa giận cuộn trào trong lòng rồi lại hóa thành dục vọng bạo liệt. Hắn túm chặt tóc Quý Dược kéo mạnh xuống, nâng mặt cậu lên rồi cắn hôn thật sâu. Lưỡi xông vào khoang miệng tùy ý cướp đoạt khuấy đảo, ép người trong lòng không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng. Âm thanh rên rỉ mềm mại, ướt át truyền vào tai, kích thích huyết mạch sôi trào. Hắn dùng sức đè chặt mông cậu, thúc mạnh về phía trước, xương hông mài lên bờ mông mềm mại từng cú đâm thọc dồn dập và tàn nhẫn.

“Ức! Tiết… Tiết Nguy, chậm lại, ư… a! Hộc… đừng, đừng… đau…”

Môi dưới bị cắn đến chảy máu, Quý Dược nhíu mày vì đau, lòng bàn tay đặt lên vai người đàn ông rồi trượt xuống tấm lưng rắn chắc. Bàn tay mềm mại ấm áp dán lên lớp cơ bắp căng chặt mướt mồ hôi, nhẹ nhàng xoa vuốt như đang dỗ dành một đứa trẻ bất an, cử chỉ vô cùng dịu dàng.

Tiết Nguy khựng lại, toàn thân bỗng căng cứng. Hắn buông đôi môi đang cắn chặt ra, ngước lên nhìn khuôn mặt Quý Dược đang nhíu mày mê man đỏ ửng câu người, bên tai là giọng nói dỗ dành nhẹ nhàng như thầm thì, “Tiết Nguy, ha… bình tĩnh lại, không sao hết, tôi không chạy đâu cả, chậm lại có được không?”

Đôi mắt đen láy ánh lên một tầng hơi nước mỏng manh, ánh mắt mơ màng nhìn hắn một cách vô thức lại càng thêm câu hồn.

Tiết Nguy bị ánh nhìn ấy làm trong lòng ngứa ngáy, động tác dưới thân nghe lời đã dịu lại đôi chút, không còn thô bạo hung hãn như trước. Mỗi lần đỉnh chạm vào đều cố ý ma sát qua điểm mẫn cảm bên trong.

“Ư… a!”

Tiếng rên rỉ du dương, âm điệu hơi ngân lên, không còn là những tiếng rên đau đớn chịu đựng như trước, truyền vào tai lại mang một sức cám dỗ khác biệt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.