[Đm] [Np] Bảo Bối Nhỏ – Chương 16: Nguyên nhân – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 11 lượt xem
  • 6 tháng trước
// qc

[Đm] [Np] Bảo Bối Nhỏ - Chương 16: Nguyên nhân

Cố Thanh Từ đưa bữa sáng lên phòng cho Du Nhiên rồi đi xuống tầng hầm. Trong nhà có đến ba Alpha cấp cao. Phòng cách ly đặc biệt là vô cùng cần thiết.

Hoắc Vân Thâm đứng ở ngoài cửa, áo sơ mi có chút xộc xệch. Trên mặt có vết bầm tím nhẹ, dấu vết của một cuộc giằng co dữ dội. Đột ngột bị cướp Omega trong kỳ nhạy cảm đã kích thích Diệp Phàm bộc phát sức chiến đấu mạnh hơn ngày thường. Khoảnh khắc đó, anh không còn là bác sĩ lém lỉnh thường ngày mà giống như một con mãnh thú bị dồn vào góc, không kiểm soát được bản thân.

\”Thế nào rồi?\” Y vừa hỏi vừa nhìn lên màn hình LED ngoài cửa, vẫn đang là màu cam, báo hiệu trạng thái nguy hiểm.

\”Đã tiêm ba liều thuốc. Nhưng cậu ấy vẫn chưa bình tĩnh lại.\” Hoắc Vân Thâm trả lời, giọng nói pha lẫn chút mệt mỏi, \”Bảo bối không sao chứ?\”

\”Nhiên bảo vừa ăn xong. Tình trạng pheromone ổn định. Anh cũng đã gọi cho bác sĩ rồi.\”

Alpha mắt bạc thở phào, nhưng sự lo lắng vẫn còn hiện hữu. Dù là giới tính nào, đột ngột tiến vào kỳ đặc biệt đều cho thấy trạng thái cơ thể có vấn đề nghiêm trọng.

Phía bên trong phòng, Diệp Phàm ngồi dựa vào bức tường kim loại, hơi thở nặng nề. Đèn cảnh báo trên vòng kiềm chế nhấp nháy ánh cam. Ba liều thuốc ức chế hiệu quả nhanh vẫn chưa đủ để kiềm chế hoàn toàn Alpha đang mất kiểm soát.

Pheromone mùi trúc đặc sệt trong phòng, hệ thống thông gió hoạt động hết công suất cũng không thể làm không khí giảm bớt. Mồ hôi đổ xuống từ trán, lướt qua gò má đỏ bừng vì cơn sốt pheromone. Diệp Phàm gục đầu vào đầu gối, tay siết chặt vạt áo như đang cố chống lại bản năng nguyên thủy.

Giữa cơn hỗn loạn trong đầu, một tia lý trí còn sót lại kiểm soát anh khỏi ý muốn đập phá đồ đạc, gào thét ầm ĩ hay phá cửa lao ra ngoài. Nhưng sức mạnh bản năng vẫn không ngừng kêu gào, làm từng thớ cơ căng cứng như muốn nổ tung.

\”A Phàm vẫn chưa ổn sao?\” Giọng nói lo lắng của Du Nhiên vang lên ở đầu hành lang.

\”Sao em xuống đây?\” Hoắc Vân Thâm lập tức chạy lên, cẩn thận quan sát thiếu niên.

\”Em không yên tâm. Thế nào rồi?\”

Cố Thanh Từ mím môi, thành thật trả lời:

\”Phải đợi bác sĩ đến kiểm tra.\”

Du Nhiên nghe vậy liền nhíu mày, bàn tay nhỏ siết chặt vạt áo, nỗi bất an trào dâng trong lòng em. Cửa phòng kim loại lạnh băng và tạo cảm giác áp lực, nhưng em không lùi lại. Cặp đồng tử xanh đau lòng nhìn qua màn theo dõi, dừng lại ở Alpha cao lớn đang ngồi trong góc phòng.

Hoắc Vân Thâm không nói gì thêm, chỉ ôm Omega nhỏ lên, nhẹ nhàng vỗ về sống lưng gầy yếu:

\”Đừng lo lắng. Mọi chuyện sẽ ổn thôi.\”

Bác sĩ cũng xuất hiện thật nhanh, đi cùng ông là năm vệ sĩ cao lớn. Cả sáu người đều là Beta, ánh mắt sắc bén, hành động dứt khoát. Họ không nhiều lời, ra hiệu cho ba người tránh đi rồi tiến vào phòng cách ly.

Hệ thống cách âm không cho âm thanh tràn ra ngoài, nhưng khi cửa phòng mở ra, luồng pheromone nồng đậm như một cơn bão tràn ra hành lang, khiến các Beta cũng phải cau mày. Họ không chịu ảnh hưởng nhiều bởi pheromone, nhưng đứng trước một Alpha cấp cao đang mất kiểm soát, cả sáu người vẫn cảm nhận được áp lực nặng nề. Tuy mồ hôi chảy dọc thái dương, hơi thở gấp gáp hơn, họ vẫn cố giữ bình tĩnh, không dám lơ là.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.