[Đm] [Np] Bảo Bối Nhỏ – Chương 12: Cuộc gặp bất ngờ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 6 tháng trước
// qc

[Đm] [Np] Bảo Bối Nhỏ - Chương 12: Cuộc gặp bất ngờ

Sau cơn mưa, trời lại sáng. Thời tiết mùa xuân thay đổi thất thường. Mới hôm nào trời còn đổ mưa rào, nhiệt độ sụt giảm. Hôm nay đã nắng vàng rực rỡ. Mọi người đã có thể cởi bỏ những chiếc áo khoác vướng víu và tận hưởng sự ấm áp của nàng xuân.

Du Nhiên không nghĩ mình sẽ gặp lại Ninh Hiên sớm như vậy. Cậu thanh niên trông mệt mỏi hơn cái ngày hôm ấy. Trên người là bộ đồ giao hàng màu vàng bơ, trong tay cầm túi đồ của hãng trà sữa yêu thích của em. Cả hai thoáng sững lại, không ai lên tiếng trước.

Ninh Hiên không quá ngạc nhiên khi nhìn thấy khách là ai. Ban đầu, cậu không có ý định nhận đơn này. Nhưng không biết vì sao, trưa hôm nay mọi người đều rất bận. Học viện Mỹ Thuật và tiệm trà sữa lại cách xa nhau. Dù được bo thêm phí giao hàng, đơn vẫn nằm lại đó. Cuối cùng Ninh Hiên nhận, cậu cũng cần quay lại trường học tiết buổi chiều.

\”Trà ô long ít đường, không đá, không trân châu, gấp hai thạch sương sáo, size S. Bạn kiểm tra hộ mình nhé. Nếu không có vấn đề gì, mong bạn đánh giá năm sao nha.\” Ninh Hiên im lặng trong giây lát rồi lên tiếng phá tan bầu không khí.

Du Nhiên cũng lấy lại tinh thần, nhận túi trà sữa, trả tiền bo. Alpha tóc vàng lập tức rời đi. Không hề có ý định nấn ná làm phiền.

Tại sao cậu ấy lại đi làm người giao hàng? Thiếu niên cắn ống hút, tự hỏi. Em không nhận được bất cứ thông tin gì từ trợ lý Mục. Công ty của Ninh Tâm vẫn còn khó khăn, nhưng không đến mức không nuôi nổi con trai. Tiểu Mục là người của nhà họ Du, chỉ nghe em, sẽ không lén giấu tin cho hội Hoắc Vân Thâm. Ngoài ra, nếu Khải Hàng muốn chèn ép công ty nào, chỉ sợ đã xôn xao khắp vòng thương nghiệp.

Omega nhỏ suy nghĩ mãi cũng không tìm được câu trả lời hợp lý, liền bỏ qua. Dù sao em và cậu ta cũng không liên quan tới nhau.

Về phía Ninh Hiên, cậu trở về ký túc xá cất đồ. Sự việc đêm hôm đó thật sự dọa ba người bạn cùng phòng một trận.

\”Ninh Hiên, cửa hàng tiện lợi trong trường đang tuyển nhân viên sắp hàng hóa. Hay cậu đổi việc đi? Làm giao hàng vất vả quá. Không nghỉ ngơi đủ sao mà học được.\”

Triệu Đồ là cậu trai đeo kính nằm cùng phía với cậu. Anh chàng cũng chính là người nhắc nhở Ninh Hiên về gia thế của Du Nhiên.

\”Cảm ơn. Nhưng tớ thấy việc hiện tại cũng ổn.\”

Ninh Hiên cố gắng nở nụ cười, đã ba ngày trôi qua kể từ ngày sự thật trồi lên mặt nước. Sau một đêm tắm mưa, cậu suy nghĩ rất nhiều. Về thân phận của \”Y\”, về cách xử lý của mẹ và về chính bản thân cậu.

\”Hóa ra… Mình vẫn chưa lớn.\” Ninh Hiên cay đắng nhận ra rằng mình vẫn là một đứa trẻ sống trong sự bao bọc của mẹ. Có lẽ cậu không đủ trưởng thành để mẹ tin tưởng, để mẹ có thể dựa vào. Giống như chuyện hôn nhân của bà, mẹ chưa từng nói về khó khăn trong công việc. Cậu chỉ biết mẹ đang kêu gọi đầu tư, nhưng không biết bà cần bao nhiêu tiền. Cậu cứ vô tư đến vô tâm tiêu xài, lên xe vi vu khắp nơi mà không suy nghĩ đến độ chân thực của câu nói \”Mẹ vẫn nuôi con được.\”.

Chính vì vậy, khi nhận ra sự thật, Ninh Hiên muốn tự lập. Cậu chuyển tiền tiêu vặt tháng này lại cho mẹ và đi tìm việc làm. Hoắc Vân Thâm đã chặn con đường gửi tác phẩm cho các phòng trưng bày của cậu, bày bán hàng vỉa hè cũng không lý tưởng. Ninh Hiên lựa chọn lao động tay chân.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.