[Đm] Nhất Định Phải Làm Ám Vệ Sao? – Chương 11 – Kỹ thuật nịnh bợ hạng hai – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đm] Nhất Định Phải Làm Ám Vệ Sao? - Chương 11 - Kỹ thuật nịnh bợ hạng hai

Edit by meomeocute

Chương 11: Dáng tựa chim hồng bay vút, uyển chuyển như rồng bơi…

Tống Kiệm lưu luyến rời khỏi Chiếu Ngục, quay về Thiên Sát Ti, vừa tắm rửa chải tóc xong, Cung Đức Phúc đã dẫn người tới.

\”Tống đại nhân, ngài chỉnh trang xong thì theo lão nô vào cung tạ ơn bệ hạ đi.\”

Tống Kiệm biết không thể tránh khỏi chuyện này, gật đầu ra ngoài, nhưng vừa bước được hai bước, Cung Đức Phúc đã đưa tay cản lại, cười tủm tỉm: \”Tống đại nhân, mấy thứ này cũng phải mang theo.\”

Tống Kiệm nhìn sang.

Là đống người rơm hắn làm từ rơm khô.

Cung Đức Phúc nói: \”Mong đại nhân thứ lỗi, mấy thứ này phải được bệ hạ xem qua và ban chỉ ân chuẩn thì mới được giữ lại.\”

Tống Kiệm đành phải xách theo cả đống người rơm của mình.

Trên đường đi, hắn theo Cung Đức Phúc rẽ trái rẽ phải mấy lần, cuối cùng cũng tới một đình hóng mát giữa hồ trong cung. Hắn đi trên hành lang gỗ, từ xa đã thấy trước án thư trải một cuộn giấy dài, nam nhân phía sau đang đề bút viết chữ.

Tống Kiệm ngoan ngoãn bước tới hành lễ: \”Thần bái kiến bệ hạ.\”

Tiêu Ứng Hoài chấm bút vào nghiên mực.

Tống Kiệm: \”……\”

Hắn dùng ánh mắt hỏi Cung Đức Phúc, Cung Đức Phúc khẽ lắc đầu, ra hiệu bảo hắn chờ.

Tống Kiệm hạ giọng nói: \”Không phải thần không quỳ, chủ yếu là sợ bệ hạ không nghe thấy. Hay để thần nói lại lần nữa?\”

Cung Đức Phúc: \”……\”

Tống Kiệm chớp mắt nhìn Cung Đức Phúc.

Cung Đức Phúc lau mồ hôi trên trán, vẫn lắc đầu.

Tống Kiệm im lặng.

Chờ thêm một lúc, hắn nhịn không được, lại nhỏ giọng nói: \”Thần thấy bệ hạ không phải kiểu người nghe rồi mà giả vờ như không. Chúng ta sao có thể đánh đồng bệ hạ với những kẻ vô lễ kia được chứ.\”

Nét bút của Tiêu Ứng Hoài khựng lại.

Cung Đức Phúc toát mồ hôi như mưa.

Tiêu Ứng Hoài cứng rắn kéo nét bút quay về, tiếp tục viết chữ tiếp theo, đồng thời lạnh nhạt nói: \”Tống Tiệm, nói to lên.\”

Tống Kiệm nghe vậy, vội hành lễ lần nữa: \”Thần bái kiến bệ hạ!\”

Tiêu Ứng Hoài khẽ ừ một tiếng: \”Quỳ gần vào.\”

Tống Kiệm vừa vỗ đầu gối chuẩn bị đứng dậy: \”??\”

Cung Đức Phúc nhắc hắn: \”Mau dậy, đến hầu bên cạnh bệ hạ, nhớ tạ ơn.\”

Tống Kiệm \”ồ ồ ồ\” mấy tiếng, vội xách theo túi vải đựng người rơm, bước lên bậc thềm đình hóng mát.

Hắn nhìn quanh, chỉ có chỗ Tiêu Ứng Hoài ngồi xếp bằng là có trải đệm mềm. May mà đệm không quá nhỏ, hắn lặng lẽ dịch đến mép đệm quỳ xuống.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.