[Đm] Kẹo Vải Abo – Chương 15 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 13 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

[Đm] Kẹo Vải Abo - Chương 15

Khi trời vào thu, lúc nào cũng sẽ đổ vài trận mưa to, mưa rơi khiến cho nhiệt độ giảm đi rất nhiều.

Hôm nay công ty có việc, vì thế Lâu Chỉ không đến trường học cùng với Dư Lệ. Hắn đành phải đưa Dư Lệ đến trường rồi mới để cho tài xế đến đón hắn.

Ngay sau khi tiết học thứ hai của buổi chiều vừa kết thúc, trên bầu trời của tòa giảng dạy đột nhiên lóe lên vài tia chớp, theo sau đó là tiếng sấm rất lớn. Dù của Dư Lệ lại để trên xe máy điện, cậu nhìn cơn mưa ngoài cửa sổ mà thở dài.

\”Rõ ràng dự báo thời tiết nói trời sẽ không mưa.\” Nhỏ giọng nói thầm vài câu, cậu mở điện thoại nhìn thời gian lúc này.

Đã năm giờ rưỡi rồi.

Các bạn trong lớp cũng đã lục tục rời đi, có vài người còn hỏi Dư Lệ có muốn đi cùng không, nhưng Dư Lệ lại lắc đầu nhẹ nhàng từ chối bọn họ. Mặc dù cậu không nhận được tin nhắn từ Lâu Chỉ nhưng không hiểu tại sao cậu lại tin Lâu Chỉ sẽ đến tìm mình. Cho dù Lâu Chỉ không tới thì cậu sẽ đợi đến khi mưa nhỏ lại là có thể chạy đi lấy dù rồi. Trong phòng học đã không còn người, Dư Lệ cầm điện thoại lướt tin tức, khi vẫn còn đang lướt thì điện thoại rung lên một cái.

Dư Lệ mở tin nhắn, khóe miệng cong lên.

Xin lỗi bảo bối, vừa mới xong việc, quên mất thời gian nên chưa kịp gửi tin nhắn cho anh.

Lâu Tiểu Bảo (Ghi chú của Dư lệ)

Vậy em đến thì nói với anh.

Dư Lệ

Được, yêu anh cục cưng. 🙂

Lâu Tiểu Bảo

Anh cũng vậy.

Dư Lệ

Có lẽ đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, Dư Lệ cảm thấy những lời yêu dạo gần đây của Lâu Chỉ cứ giống như việc không cần tiền mà thoải mái rải vậy. Nhưng cậu lại thích cảm giác như thế này. Loại cảm giác có người cẩn thận yêu chiều, trân trọng, việc gì cũng nghĩ đến mình.

Được ở bên Lâu Chỉ, có lẽ là báo đáp lại cậu đã cứu học trò của mình ở kiếp trước chăng? Dư Lệ nhìn cơn mưa ngoài cửa sổ nghĩ miên man.

Đoán thời gian cũng gần đến, Dư Lệ đeo balo lên lưng đứng dậy rời khỏi phòng học. Không có ai ở cầu thang, rất nhanh Dư Lệ đã bước xuống tầng trệt. Ở chỗ góc, bỗng nhiên cậu nhìn thấy có hai người đang ôm hôn nhau, Dư Lệ hoảng sợ dời ánh mắt bước đi nhanh hơn. Khi cậu đi tới cửa đã trông thấy Lâu Chỉ đang cầm một cây dù màu đen chạy đến tòa giảng dạy.

\”Em tới rồi.\” Ánh mắt Dư Lệ cong lên. Khi nhìn thấy Lâu Chỉ, cậu vẫn không kìm được mà cười rộ lên.

Lâu Chỉ đến trước mặt cậu, cây dù hơi nghiêng một chút. Phòng khi nước mưa sẽ rơi trên người Dư Lệ, hắn đưa tay về phía cậu, lúc hắn chạm đến Dư Lệ liền nắm chặt lấy.

\”Bảo bối, anh chờ đến sốt ruột rồi sao?\” Lâu Chỉ kề vai đi bên cạnh cậu. Tay phải của hắn nắm lấy bàn tay trái của Dư Lệ, nghiêng phần dù che cho Dư Lệ.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.