⭐Chương 21: NP giữa yến hội.
Tô Thủy Nguyệt đóng lại tấm thiệp mời màu vàng kim, đây là thiệp mời dự yến tiệc của Âu Dương gia trang gửi đến. Dĩ nhiên là trong dàn hậu cung hùng hậu của hắn ai cũng có thiệp ngoài trừ một tên vô danh tiểu tốt là hắn ra thì không được xướng tên. Cũng tốt, hắn không đi sẽ không bị phạt.
\”Hệ thống giao nhiệm vụ: Giả danh Bách Phệ Thôn đến Âu Dương gia dự yến tiệc.
Thưởng nhiệm vụ: Mê hương dẫn dụ nam nhân.
Phạt: Giảm mười cấp.\”
….Đệch mợ! Giảm mười cấp! Có phải là hệ thống này nhìn thấy hắn lên cấp quá nhanh cho nên mới chơi trò giảm cấp này hay không? Tô Thủy Nguyệt trong lòng âm thầm phỉ nhổ không biết bao nhiêu lần, nếu hệ thống này mà có nhân hình thì hắn chắc chắn bóp cổ cho đến chết. Hệ thống này đúng là thích trêu đùa hắn quá đi mà!
\”Ký chủ ngàn vạn lần đừng nên nghĩ xấu cho hệ thống như vậy, nếu hệ thống tự ái sẽ khấu trừ điểm hấp dẫn và phẩm cấp của ký chủ. Xin hãy là một ký chủ có lương tâm.\”
Này là đang dùng sự đáng thương để đe dọa hắn hay sao đây? Đây rõ rằng là đe dọa, là đe dọa nha! Hệ thống chết dẫm này nếu có ngon thì bước ra đây cùng hắn nói chuyện nhân sinh một chút có được hay là không đây?
\”Cảnh báo: Hệ thống sắp tự ái!\”
Được, ngươi thắng!
Tô Thủy Nguyệt nhàu nát tấm thiệp trên tay không thèm cùng với hệ thống chết tiệt này đối chất nữa, dù gì nó cũng không phải là con người thì hắn có thể làm gì được đây?
– Ta muốn cùng các ngươi đi dự yến tiệc của Âu Dương gia có được không?
Tô Thủy Nguyệt chống cằm nhìn đám người đang vây quanh nhìn chằm chằm chính mình, hắn đương nhiên biết rõ là bọn họ muốn hắn đi theo, nhưng là sẽ kẹp chung với ai mà thôi.
– Thủy Nguyệt, đệ sẽ đi cùng… ai?
Tô Thủy Nguyệt biết ngay là sẽ có câu hỏi như vậy, đám nam nhân này tuy rằng hòa thuận mà sống cùng nhau nhưng nếu nhắc đến việc hắn sẽ lật thẻ bài của ai là y như rằng sẽ có một cuộc chiến tranh ngầm xảy ra. Người ta nói tam thê tứ thiếp thì hậu cung chắc chắn không yên ổn, hắn đằng này lại đang có đến trên dưới chục người thì lại càng loạn.
– Không cần thiết, Bách Phệ Thôn hiện tại đang bị thương không thể dự tiệc. Ta sẽ lấy thiệp của y.
– Sao phải phiền phức như vậy, bảo bối nhỏ ngươi đi cùng ta có phải hơn không?
Thượng Thiên Thiếu Khanh nắm lấy một tay kéo Tô Thủy Nguyệt đứng lên sau đó rất nhanh ngồi xuống cái ghế mà hắn vừa ngồi, sau đấy để hắn ngồi lên trên đùi mình mà ngả ngớn ôm lấy, mà Tô Thủy Nguyệt hắn cũng vô cùng phối hợp mà dựa vào vai y.
– Ý ta đã quyết, Thượng Thiên giáo chủ đây là đang muốn thay ta quán xuyến mọi chuyện hay sao?
– Được, được, bảo bối nhỏ đều nghe ngươi hết.
Thượng Thiên Thiếu Khanh hôn hôn lên tai Tô Thủy Nguyệt, tuy rằng không đạt được mục đích nhưng mà hắn ngồi trong lòng y ngoan ngoãn như vậy cũng đã đủ mãn nguyện. Đám người còn lại mắt to mắt nhỏ trừng trợn nhìn Thượng Thiên Thiếu Khanh không ngừng giở trò trên thân thể Tô Thủy Nguyệt, nhưng còn cách nào khác khi Tô Thủy Nguyệt là của chung tất cả. Là người nào giành giật được thì hưởng thụ mà thôi, bọn y cũng không có cách giành riêng Tô Thủy Nguyệt về cho bản thân mình.