Sau khi \”Nếu Mây Có Biết\” được phát sóng, rating đã tăng vọt, từ 1,24% trong tuần đầu tiên lên 1,47% trong tuần thứ hai và 1,78% trong tuần thứ ba, có thời điểm vượt ngưỡng 2. Mức độ thảo luận trên mạng cũng liên tục tăng lên, các tài khoản nổi tiếng cùng chung tay, tìm đủ loại góc độ mới lạ để cọ nhiệt.
Vô luận là tác giả nguyên tác Thập Mộc, lưu lượng tiểu sinh Từ Cảnh Diệp, diễn viên sở hữu diễn xuất tốt Ngụy Lâm Lâm, hay lính mới không biết là móc ở đâu ra Lý Dương Kiêu, đều trở thành tiêu đề nóng cho đủ loại tin tức trang nhất.
Trong tuần thứ ba phát sóng, fan weibo của Lý Dương Kiêu đã tăng vọt lên tới 4 triệu, mỗi lần refresh hậu trường sẽ xuất hiện hàng loạt fan mới chen chúc, phút chốc trở nên vô cùng nổi trội trong số những người mới cùng thời.
Đạo diễn dẫn theo các diễn viên chính tham gia đủ loại chương trình để tuyên truyền cho bộ phim, khi người dẫn chương trình giới thiệu Lý Dương Kiêu, tiếng hoan hô của fan dưới sân khấu đợt sau lại cao hơn đợt trước, từ lúc đầu thưa thớt kéo đến sau đó khàn giọng, trước sau cũng chỉ mới qua mười mấy ngày mà thôi.
―
Trên Weibo bùng nổ, nhưng chỉ cần ở nhà tắt điện thoại đi thì thế giới vẫn sẽ thanh tịnh.
Trì Minh Nghiêu gãy xương ngồi dựa trên giường. Bác sĩ gia đình đã kiểm tra vết thương và thuần thục thay thuốc cho hắn, cuối cùng lại dặn dò mấy ngày này ngàn vạn lần không được đụng trúng vết thương, nếu không có thể lưu lại di chứng vân vân.
Lý Dương Kiêu đứng bên cạnh nghe cũng đâm lo, trong khi Trì Minh Nghiêu lại tìm được cớ, ra sức sáp vào y.
Lúc ăn cơm đến cái thìa cũng không cầm được, múc được một thìa canh thì đổ mất hơn nửa, lúc đưa vào miệng không nếm ra mặn hay nhạt nữa. Lý Dương Kiêu ngồi đối diện hắn uống từng ngụm canh, thầm nghĩ tâm tính của đứa trẻ trâu này thật sự là càng ngày càng nghiêm trọng, còn muốn thông qua diễn xuất để giành lấy sự cảm thông. Có điều diễn thế này làm sao mà nhìn ra được là gãy xương, rõ ràng là bị Parkinson mà…
(*) Bệnh Parkinson: một trong những bệnh về thần kinh, thường xảy ra khi nhóm tế bào trong não bị thoái hóa, không thể kiểm soát được vận động của cơ bắp, khiến cho con người đi lại khó khăn, cử động chân chạp, chân tay bị run cứng.
Ngay khi Trì Minh Nghiêu run rẩy làm đổ đến thìa canh thứ ba, Lý Dương Kiêu đành bất đắc dĩ cầm lấy thìa của hắn.
Trì Minh Nghiêu thật sự là diễn đến nghiện, cau mày nói: \”Xem ra dùng tay trái vẫn không được linh hoạt lắm.\”
Lý Dương Kiêu đưa thìa canh đến bên miệng hắn, nhưng ngoài miệng lại không hề lưu tình, lòng vòng quanh co vạch trần hắn: \”Ảnh đế Lương bình thường bận rộn như vậy, vẫn còn có thời gian dạy anh diễn kịch à?\”
Trì Minh Nghiêu không hề chột dạ, há miệng húp canh: \”Thời gian đều là vắt ra mà.\”
(*) Xuất phát từ câu nói của Lỗ Tấn: \”Thời gian giống như nước trong miếng bọt biển, chỉ cần bạn muốn vắt, kiểu gì cũng sẽ có nước chảy ra.\”


