[Đm- Hoàn] Sống Yên Ổn Nghĩ Đến Ngày Gian Nguy – Chương 14 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đm- Hoàn] Sống Yên Ổn Nghĩ Đến Ngày Gian Nguy - Chương 14

Chương 14:

( viện thánh mẫu Paris ) còn chưa hạ màn, phòng ăn bên ngoài trung tâm nghệ thuật lác đác không có mấy người, Lữ Tư Nguy và Phương Đình Việt ngồi đối diện nhau, ngoài cửa sổ là ánh đèn rực rỡ, bên trong cửa sổ lại là bầu không khí yên tĩnh trầm mặc.

Kế hoạch không theo kịp biến hóa —

15 phút trước Lạc Văn Văn và bọn họ cùng đi ra khỏi trung tâm nghệ thuật, vui vẻ thảo luận với Lữ Tư Nguy nên đi ăn cái gì, một ý nghĩ đột nhiên nảy lên trong đầu cậu.

Cuối tuần, buổi tối, nhạc kịch, một đôi nam nữ… Các loại yếu tố tập hợp, hợp thành một tình cảnh ám muội. Gió thu thổi qua mặt, Lữ Tư Nguy hơi hơi thanh tỉnh chút, hậu tri hậu giác mà ý thức được, bây giờ cậu là bóng đèn còn sáng hơn đèn đường ngoài kia.

Lữ Tư Nguy âm thầm cầu khẩn Trần Chương và mỹ nữ trợ lý, hoặc là tùy tiện người nào cũng được, gọi điện thoại tới, không giấu được tâm tình mà kéo tay áo, nói: \”Các cậu quyết định là được rồi.\”

Làm người kinh ngạc chính là, Lạc Văn Văn lại còn nhớ thói quen ăn uống của cậu, đếm từng thứ cậu không thích ăn, Lữ Tư Nguy không dám nhìn vào biểu tình trên mặt Phương Đình Việt, vội vã ngắt lời nói: \”Đó là khi còn bé kiêng ăn, hiện tại không phiền phức như vậy.\”

\”A, vậy chúng ta đi ăn –\” tiếng nhạc từ trên người Lạc Văn Văn truyền đến, cô nói câu \”Chờ một chút\”, lấy điện thoại di động ra, đi xa hai bước nhỏ giọng nhận điện thoại.

Khoảng cách không xa, Lữ Tư Nguy có thể nghe thấy giọng điệu cô oán trách, nói chuyện không lâu cuối cùng dùng một câu \”Vậy cũng tốt\” rồi tắt máy.

Lạc Văn Văn đi tới, hai tay nắm lại, có phần bất đắc dĩ nói: \”Bạn trai tớ muốn tới đón tớ, không thể cùng các cậu đi ăn cơm được, xin lỗi!\”

\”… Bạn trai cậu?\” Lữ Tư Nguy kinh ngạc: \”Không phải Phương Đình Việt sao?\”

\”Cậu ấy á?\”

Lạc Văn Văn lộ ra biểu tình \”Làm sao có khả năng\”, Phương Đình Việt cũng nhàn nhạt liếc mắt một cái.

Lạc Văn Văn phì một tiếng bật cười: \”Làm sao có khả năng đó chứ? Tớ cũng không thích cậu ấy đâu, một chút tình thú cũng không có, chỉ biết công việc!\”

Lữ Tư Nguy: \”…\”

Không lâu lắm, một chiếc xe ô tô đứng ở ven đường, nam nhân ngồi bên ghế lái quay cửa xe xuống gật đầu chào hỏi với Phương Đình Việt.

Lạc Văn Văn ngoắc ngoắc tay nói: \”Ngày khác hẹn sau, tớ đi trước nha!\” Cô đi ra ngoài chưa được vài bước, lại quay lại, cầm điện thoại di động tay đưa tới trước mặt Lữ Tư Nguy: \”Phòng ngừa cậu chạy trốn, mau để lại phương thức liên lạc cho tớ.\”

\”Cái gì mà chạy trốn?\” Lữ Tư Nguy vừa nói vừa nhập số điện thoại di động của mình vào trong.

\”Cậu nói xem, nếu không phải Phương Đình Việt nói cho tớ, tớ cũng không biết cậu xuất ngoại.\” Lạc Văn Văn cầm điện thoại di động, giương cằm nói: \”Lần này cậu không thể chạy được, bữa cơm này tớ nhất định phải ăn!\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.