[Đm/Hoàn] (Quyển 1) [Mau Xuyên] Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Bị Giấu Kín – Chương 5: 🍓 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đm/Hoàn] (Quyển 1) [Mau Xuyên] Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Bị Giấu Kín - Chương 5: 🍓

Chương 5: 🍓

Phong Dao theo bản năng muốn chạy trốn, bắt đầu ra sức giãy giụa.

\”Eo mảnh thế này, nếu không ngoan ngoãn, thì ta bẻ gãy nhét vào chum làm nhân trư, thấy sao?\”

Giọng điệu pha lẫn khinh bạc và hứng thú kia lại khiến Phong Dao lạnh sống lưng. Môi bị cắn đến trắng bệch, cậu cũng không dám né tránh thêm nữa.

Ma khí cuồn cuộn và uy áp đè xuống như sấm sét, cậu chẳng khác nào miếng thịt trên thớt, mặc người nhào nặn giày vò.

Đầu óc Phong Dao rối tung.

\”Không tò mò ta là ai sao?\” Roi quất xuống đất phát ra tiếng động, sau đó là một tiếng thở dài vang lên từ sau lưng. Âm thanh đó quen thuộc đến mức khiến Phong Dao không dám mở miệng đoán bừa.

\”Người của tiên môn các ngươi đúng là thú vị thật.\”

Dải lụa quấn quanh tay được nới lỏng, thân thể Phong Dao bị lật lại.

Vô thức ngẩng mắt nhìn, đến khi thấy rõ mặt người đối diện, máu trên gương mặt Phong Dao lập tức rút sạch.

Gương mặt hắn giống hệt Thập Lý Dục.

Nhưng ma khí cuồn cuộn quanh người và dấu ấn tím giữa chân mày lại chứng minh rõ ràng thân phận của hắn.

Ma Tôn.

Đầu óc trống rỗng, Phong Dao thậm chí không biết nên bày ra biểu cảm gì.

Rốt cuộc là chuyện quái gì đây?

Tại sao hắn lại có gương mặt giống hệt Thập Lý Dục?

Hắn bắt cậu đến đây để làm gì?

Nhìn bộ dạng tái nhợt, luống cuống không biết phải làm sao của Phong Dao, tâm trạng của người kia dường như rất tốt.

\”Nhìn vẻ mặt này, có vẻ ngươi đã gặp hắn rồi.\” Chữ \”hắn\” trong miệng Ma Tôn là ai thì quá rõ ràng.

Cổ họng khô khốc, cậu vẫn đang quỳ trên giường, trông vừa mỏng manh vừa đáng thương.

\”Không có gì muốn hỏi sao?\”

Phong Dao mím môi không nói một lời, rất lâu sau mới khẽ lắc đầu, giọng khàn khàn:

\”Ta chỉ là một đệ tử ngoại môn, tu vi thấp kém, cho dù biết thì cũng chẳng giúp ích được gì, càng không ai tin lời ta.\”

Cằm bị nâng lên, người kia khẽ bật cười: \”Cũng thông minh ra phết. Nhưng bản toạ lại thấy tò mò một chuyện.\”

\”Trúng Hạc Huyết Tán mà vẫn chưa chết vì độc, ngươi làm thế nào vậy?\”

Đồng tử Phong Dao đột ngột co lại.

Tại sao Ma Tôn lại biết chuyện cậu trúng độc?

Một đệ tử ngoại môn bị hạ độc cũng chỉ là một tên tép riu, dùng được thì dùng, không dùng được thì giết, chẳng ai bận tâm.

Ma Tôn dù có thông thiên cũng không thể biết rõ ràng đến thế chứ?

\”Ta không biết ngươi đang nói gì.\” Phong Dao cụp mắt, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.