Chương 36: 🍓
Phong Dao hít sâu một hơi khí lạnh.
Có phải phong ấn trên người Thập Lý Dục lại bị giải thêm tầng nữa không? Sao mỗi lần đều biến thái hơn lần trước thế này…
Tên nhóc này, thù cũng dai thật đấy.
【Giá trị cấm kỵ phản diện 11, tiến độ nhiệm vụ: 32%】
\”Chút nữa hắn hầu hạ ngươi… cũng sẽ giống như ta hầu hạ ngươi chứ?\”
Phong Dao đột nhiên rùng mình, chẳng hiểu vì sao.
\”Ta vốn chẳng có ý định làm gì hắn cả mà. Chẳng lẽ ngươi đang ghen?\”
Cậu nghiêng đầu, nhìn gương mặt của Thập Lý Dục, trong đáy mắt đột nhiên trào lên một tầng ý cười lấp lánh.
\”Đúng vậy, ta đang ghen.\” Thập Lý Dục thản nhiên thừa nhận, ghen tuông trong mắt đã gần như vặn vẹo.
\”Chỉ là xuống núi rèn luyện, tìm chút cơ duyên, mới ngày đầu tiên mà ong bướm đã bu kín quanh người. Nếu mà em lưu lại đây một tháng, chẳng phải sẽ đảo lộn cả kinh thành lên sao?\”
Phong Dao không đáp lời, vì rất có khả năng… Thập Lý Dục nói trúng rồi.
Chỉ cần hệ thống giao nhiệm vụ xuống, cậu nhất định phải thực hiện.
Gặp được nhiệm vụ gì cũng như mở hộp mù, toàn dựa vào vận may.
Huống hồ… cậu vốn không phải loại hiền lành gì, chuyện khuấy đảo cả thiên hạ cũng chẳng lạ với cậu.
\”Haiz.\” Phong Dao thở dài đầy đau đầu, rồi nắm lấy tay Thập Lý Dục, đan mười ngón tay vào nhau.
\”Ngươi không cần lo lắng như thế.\” Đôi mắt màu hổ phách nhìn thẳng vào Thập Lý Dục, ánh nhìn đầy chân thành.
\”Giờ nhìn khắp tam giới, e là chẳng còn ai có thể là đối thủ của ngươi nữa. Nếu ta có ý định giở trò gì, làm sao qua mắt nổi một người như ngươi?\”
Đầu ngón tay mảnh khảnh khẽ cọ qua mu bàn tay người kia, Phong Dao đột nhiên nảy lòng đùa nghịch. Cậu vừa nghịch ngón tay Thập Lý Dục, vừa lười biếng nói:
\”Khó khăn lắm mới được đến trần gian một chuyến, ta thực sự muốn khiến mọi chuyện náo nhiệt hơn một chút. Nhưng mấy người kia… ta chẳng thấy ai lọt nổi vào mắt cả.\”
Thập Lý Dục không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn thiếu niên trước mặt đang nghịch tay mình. Ánh sáng trong đôi mắt ấy như bùng lên trong thoáng chốc, rực rỡ lấp lánh, đẹp đến nao lòng.
Chất giọng khàn khàn rất riêng của thiếu niên vẫn còn mang theo dư vị tình ái, có phần lười nhác như con mèo con vừa được nuông chiều.
Thế nhưng mỗi câu cậu nói ra đều khiến tim hắn đập thình thịch, dục vọng chiếm hữu điên cuồng và nhơ bẩn tận xương tủy đang điên cuồng đập tan lý trí.
\”Ta đã gặp người đẹp nhất thế gian rồi, thì sao có thể để mắt đến mấy dáng vẻ kia nữa? Chẳng lẽ trong mắt ngươi, ta là kiểu ai vẫy tay cậu cũng chạy theo à?\”
Người đàn ông bị ví dụ đó chọc bật cười.
\”Rốt cuộc em moi đâu ra mấy lời cổ quái thế này vậy?!\”


