Chương 19: 🍩
Hương pheromone rượu vodka nồng đến mức gần như nghẹt thở.
Đôi môi mỏng hôn lên tuyến thể, từng sợi pheromone len lỏi vào đó, nhưng lại chẳng khác gì uống rượu độc giải khát.
Cơ thể bị bế ngang lên, Phong Dao vòng tay ôm lấy cổ Sang Liệt, tựa vào ngực hắn, đầu cọ không ngừng vào hõm cổ.
Hương vị hoa hồng xâm chiếm mọi giác quan của người đàn ông. Ánh mắt Sang Liệt trầm xuống, tựa như phút yên tĩnh cuối cùng trước cơn mưa giông.
Phong Dao bị nhét vào ghế phụ, liếc nhìn hướng xe đang chạy.
\”Về nhà anh.\”
Tối nay chắc chắn phu nhân nhà họ Thời sẽ tìm cậu.
Đã vậy thì xử lý qua loa đi là được. Dù sao cả thành phố A cũng đâu chỉ có một cái đùi nhà họ Thời để ôm.
Giờ này người gấp gáp tuyệt đối không phải là cậu.
Tính theo ngày, chắc không bao lâu nữa Thời Lạc Quân sẽ phát tác.
Điện thoại rung lên, Phong Dao giơ tay bắt máy.
\”Mẹ tôi đi tìm cậu rồi.\”
Phong Dao dựa lưng vào ghế, lim dim mắt, chẳng quan tâm Sang Liệt có nghe rõ hay không.
\”Thì sao? Thời Lạc Quân, nếu anh không xử lý ổn thỏa chuyện của nhà anh, thì giữa chúng ta chẳng còn gì để nói cả.\”
Phong Dao không cho Thời Lạc Quân cơ hội giải thích, dứt khoát cúp máy.
Cậu không ngu, tất nhiên biết nên giải quyết chuyện phu nhân Thời thế nào cho ổn thỏa. Cậu chẳng còn sức đâu mà chơi trò đấu trí với bà ta nữa.
Cúp máy xong, giọng Sang Liệt khàn khàn, chẳng nghe ra được cảm xúc gì.
\”Vị hôn phu của em tìm em à? Muốn đi gặp hắn không?\”
Phong Dao quay người sang nhìn Sang Liệt, trong giọng lộ rõ sự khó chịu: \”Không đi, hôm nay dù trời có sập xuống em cũng không đi.\”
\”Vậy em muốn đi đâu?\”
Phong Dao mở mắt, nhìn thẳng vào hắn không chớp. Môi đỏ khẽ nhếch lên một đường cong.
\”Tất nhiên là nhà anh rồi, chẳng lẽ anh còn muốn em đi tìm hắn?\”
Đèn xanh vừa bật, Phong Dao liền cảm nhận được cảm giác dồn về phía sau như bị kéo đi, y hệt lúc Sang Liệt dứt khoát rời khỏi hẻm đi lấy xe.
\”Yên tâm, em rất ngoan.\”
Chiếc xe dừng lại ven đường, Sang Liệt bóp má Phong Dao.
Đôi mắt đen láy ấy giống như một cơn xoáy thôi miên.
\”Phong Dao, không cần quá ngoan đâu.\”
Đầu óc Phong Dao có hơi mơ hồ, nhưng vẫn nghe rõ câu nói gần như khiến tim cậu tan chảy.
\”Chỉ cần là em, lúc nào anh cũng hài lòng.\”
Sang Liệt bế cậu vào phòng tắm, thử nước xong liền đặt cậu vào bồn.
Nước ấm vây lấy cơ thể, Phong Dao vừa mới thả lỏng, chuẩn bị nhắm mắt tận hưởng…
\’Ùm\’ một tiếng, nước trong bồn văng tung tóe.


