Chương 15: 🍓
Phong Dao có chút không dám tin nhìn người đàn ông trước mặt.
Điên rồi, thật sự điên rồi…
Tại sao Độ Ngọc Tiên Quân lại trở thành Ma Tôn?
Cậu không cho rằng mình ngốc đến mức ngay cả người cũng không nhận ra.
Huống hồ nơi này là Tiên môn, tầng tầng kết giới bao phủ, cho dù là Ma Tôn cũng không thể không gây ra một chút dao động nào.
Vậy thì… rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Trên người Độ Ngọc Tiên Quân và Ma Tôn, rốt cuộc đang giấu giếm bí mật gì?
Hô hấp của Phong Dao rối loạn, cậu bám vào người đàn ông để điều chỉnh lại nhịp thở.
Ma Tôn ôm eo Phong Dao để cậu dựa sát vào người mình, miệng khẽ cười cợt: \”Yếu ớt quá.\”
Ánh mắt Phong Dao lóe lên, trong đáy mắt lướt qua một tia ý cười như có như không.
Hệ thống từng nói….chiến lược thăm dò tự do à…
Thú vị thật đấy.
Có lẽ nếu muốn công lược thành công, thì trước hết phải làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mà hiện giờ, nếu muốn đạt được mục đích, thì phải lấy lòng người đàn ông trước mặt này.
Dụ dỗ hắn, khiến hắn rơi vào bẫy, cậu tự nguyện trở thành con mồi trong lòng bàn tay hắn, yếu thế bày ra chiếc cổ yếu ớt nhất cho hắn mặc sức nắm giữ.
Để đạt được mục đích của mình — cậu phải làm cho hắn… cũng cảm thấy hài lòng.
——-
Liếm môi một cái, Phong Dao hôn lên môi người đàn ông.
Bất kể là ai, tuyệt đối đừng để cậu thất vọng.
Có lẽ vì đang ở Tiên môn, Ma Tôn không hành xử quá điên cuồng. Hắn ôm Phong Dao đã hơi kiệt sức vào phòng tắm, hai người cùng ngồi vào bồn nước.
Nhờ có Hỏa Linh Thạch nên nhiệt độ nước không hề giảm, sẽ luôn giữ nguyên nhiệt độ cho đến khi kết thúc.
Nước tràn ra thành bồn, Phong Dao ngồi trong lòng người đàn ông, trông như một con búp bê tinh xảo xinh đẹp.
Cánh tay mảnh khảnh được nhẹ nhàng chà rửa, Phong Dao mệt mỏi mở mí mắt liếc nhìn, rồi lại dựa vào thân hình rắn rỏi của hắn, mặc cho hắn làm gì thì làm.
Từ sau khi tẩy tủy thành công, năm giác quan và thể lực của cậu đều tăng vọt.
Nếu như trước kia thì lúc này, cậu đã ngất đi rồi.
\”Xem ra tẩy tủy đúng là có lợi ích thật.\” Ma Tôn cũng bắt mạch cho Phong Dao, giọng điệu không nghe ra được cảm xúc gì.
Nghe vậy, Phong Dao mở mắt nhìn Ma Tôn: \”Ngươi cũng biết ta đã tẩy tủy à?\”
\”Sao ta lại không biết? Ngươi tưởng nếu ta không biết, hắn có thể đưa ngươi ra khỏi Ma cung sao?\”
Ma Tôn vén tóc ướt của Phong Dao lên, giọng điệu mang theo ý trêu đùa.
Vậy thì lại càng thú vị.


