BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: Vụ Vũ Thu
Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, mạt thế, ngọt văn, xuyên sách, 1v1, HE, hỗ sủng.
Tình trạng bản gốc: 60 chương 2 phiên ngoại (Hoàn)
—–
Truyện chỉ được đăng tải tại https://hoavanang22.wordpress.com và acc Wattpad @iam_soleil.
…
#danmei
#dm
#matthe
#trùngsinh
#zombie
Editor – Beta: Nắng
Chương 58: Nhiệm vụ che giấu thứ hai.
***
Ôn Cảnh Diệu bị Sở Hiêu Trần nhốt dưới tầng hầm.
Người đàn ông khi xưa ăn mặc chỉnh tề lúc này đây chật vật vô cùng, ông ta hình như không thể đứng vững, miệng thì lầm bà lầm bầm mấy lời linh tinh.
Quan tài băng ở tầng hầm khi đó được bảo quản rất tốt, bên trong là một người phụ nữ xinh đẹp như hoa.
Tạ Linh Dụ bay tới bên cạnh, xuyên qua lớp băng nhìn người phụ nữ, cô ta giống như những con rối của Ôn Cảnh Diệu anh từng trông thấy.
Vết thương của cô ta được khâu lại cẩn thận, nhìn thoáng qua thì như một thi thể bình thường.
Nhưng ai cũng biết, bên dưới làn da trắng trẻo này không có gì.
Ôn Cảnh Diệu trông thấy Sở Hiêu Trần đến thì rất kích động, luôn miệng gào to mắng chửi, nói ra toàn lời bẩn thỉu.
Tạ Linh Dụ cau mày nhìn gã đàn ông.
Đột nhiên Ôn Cảnh Diệu chuẩn xác nhìn về chỗ Tạ Linh Dụ đang đứng, trong mắt ánh lên sự hưng phấn.
\”Tạ Linh Dụ! Thế mà ngươi chưa chết!\” Ông ta kêu to.
Trên lý thuyết, chỉ có mình Sở Hiêu Trần có thể nhìn thấy Tạ Linh Dụ, Trần Đinh có thể nhìn thấy anh là bởi vì hắn có thể chất đặc biệt.
Nhưng bây giờ đến Ôn Cảnh Diệu cũng nhìn thấy anh.
Lúc nãy rõ ràng ông ta chỉ trông thấy Sở Hiêu Trần.
\”Mọi người bên ngoài có biết tình trạng hiện giờ của ông ta không?\” Tạ Linh Dụ bay đến bên cạnh Sở Hiêu Trần.
\”Không biết.\” Sở Hiêu Trần kéo anh lùi lại vài bước, tránh xa Ôn Cảnh Diệu.
\”Thế à…\” Tạ Linh Dụ xoa cằm, gọi 233.
233 yếu ớt lên tiếng, hiển nhiên là không mấy hứng thú.
Tạ Linh Dụ nhận ra 233 từ khi ra khỏi nhà Trần Đinh đã như thế này, tâm trạng không tốt.
\”Ôn Cảnh Diệu có thể nhìn thấy ta.\” Tạ Linh Dụ vỗ trán 233.
\”A? Hả! Thật á?\” 233 nhanh chóng trở lại như thường, \”Không đúng, ông ta bị phạt đuổi ra khỏi thế giới này, lẽ ra phải không thấy ngài chứ.\”
\”Ừ, bình thường là như vậy.\” Tạ Linh Dụ nhìn Sở Hiêu Trần, \”Ông ta có thể nhìn thấy ta chứng tỏ ông ta không bình thường.\”
Sở Hiêu Trần hiểu ý Tạ Linh Dụ, bất ngờ xuất hiện cạnh Ôn Cảnh Diệu, đồng thời tung ra vô số cấm chế cùng lưới trời bủa vây ông ta.
Linh lực mạnh mẽ đổ vào trong cơ thể Ôn Cảnh Diệu, ông ta vốn sắp chết lại nhận thêm một đòn này, thất khiếu* lập tức đổ máu.
(*Thất khiếu là bảy cái lỗ trên mặt: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, và miệng.)
Nhưng so với linh hồn chịu thương nghiêm trọng, vết thương trên cơ thể không đáng để nhắc tới.
Tạ Linh Dụ nhìn linh hồn ông ta bị xé rách thành từng mảnh, muốn chạy trốn ra ngoài, lại bị Sở Hiêu Trầng vô tình tóm lại nhét vào trong cơ thể.