[Đm/Hoàn] Được Đại Lão Cố Chấp Cưng Chiều Từ Nhỏ Đến Lớn – Chương 31 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đm/Hoàn] Được Đại Lão Cố Chấp Cưng Chiều Từ Nhỏ Đến Lớn - Chương 31

Tịch Bối theo bản năng nắm lấy tay Tần Ý An, cười tủm tỉm quay đầu lại. Cậu nhìn chăm chú vào khuôn mặt hơi lạnh lùng nhưng cực kỳ tuấn tú của thiếu niên này.

Từ góc nhìn của Tịch Bối, có thể thấy rõ đường cong duyên dáng của yết hầu, chiếc cằm được chạm trổ tinh xảo, sống mũi cao thẳng và hàng mi dài.

Tần Ý An rất cao, lúc 16 tuổi đã cao khoảng 1m84 hoặc 1m85.

“Không có gì đâu, các bạn chỉ là lo lắng cho em, không biết em buổi tối sẽ qua đó như thế nào.” – Tịch Bối nói.

Tần Ý An vẫn hừ một tiếng: “Biết anh ở đây còn hỏi? Là ai?”

Tịch Bối cười xòa, giống như vuốt ve một chú chó lớn, vài ba câu đã khiến Tần Ý An vui vẻ trở lại: “Ừ ừ đúng đúng, vậy em coi như là may mắn không bị người khác mang đi, vẫn ở bên cạnh An An đúng không?”

“Được rồi, chúng ta cũng mau qua đó thôi, không thể để người khác chờ đợi.”

Tần Ý An không nghi ngờ gì, chỉ gật gật đầu. Chợt hắn đi đến phía trước Tịch Bối, hơi khom người xuống và nhẹ giọng nói: “Đi lên.Bối Nhi”

Kể từ khi không còn nghe thấy ba bảo hắn và Tịch Bối tách ra nữa, ngược lại “càng làm quá” việc đối xử tốt với cậu.

Trước kia Tần Ý An giúp Tịch Bối mặc quần áo, rửa mặt, làm các loại việc nhỏ nhặt. Hiện tại đến cả ăn cơm, đi đường, Tần Ý An đều muốn làm cùng cậu.

Tịch Bối không thể không thừa nhận, mấy năm nay Tần Ý An đã triệt để khiến cậu quen với việc được chăm sóc.

Dù sao ở nhà Tịch Bối đều không cần tự mình đi đường.

“Không đâu, trường học có nhiều người, em ngại.” – Tịch Bối đáp lại.

Tịch Bối lắc chân: “An An, Uyển Kiều tỷ đã gửi tin nhắn cho em, chị ấy nói đã chuẩn bị một bất ngờ cho chúng ta.”

Tần Ý An vốn định kiên trì, kết quả bị Tịch Bối nắm tay làm phân tán sự chú ý.

Hai người ngồi xe của quản gia Cố, rất nhanh đã đến hoa viên biệt thự.

“Chú Cố,” Tịch Bối cười tủm tỉm, “Uyển Kiều tỷ nói chị ấy hiện đang ở cửa chờ chúng ta đó, không biết chị ấy đã chuẩn bị gì.”

Cậu vốn dĩ chỉ là thuận miệng nhắc tới, bởi vì quản gia Cố và Giang Uyển Kiều cũng không thân thiết lắm, khẳng định là không biết bất ngờ này là gì.

Sắc mặt Quản gia Cố khẽ thay đổi, hơi nhướng mày. Trên gương mặt hiền từ của ông thoáng nét ngộ ra, ông cười và nói: “Ồ, ra là vậy, Tịch Bối thiếu gia có mong chờ không?”

Tịch Bối nhìn vẻ mặt của quản gia Cố, không hiểu được mối liên hệ giữa ông và Giang Uyển Kiều, nên chỉ ngây ngốc đáp: “Mong chờ ạ.”

Vừa dứt lời, Tần Ý An từ phía sau liền thu tay đang chống cằm về, lạnh nhạt nói: “Không mong chờ.”

Ánh mắt Tần Ý An dừng lại trên người quản gia Cố đang cười híp mắt, rõ ràng là đã đoán được bất ngờ mà Giang Uyển Kiều chuẩn bị là gì.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.