[Đm | Hoàn] Công Chúa Đến Từ Phương Xa – Kỳ Nhan Chước Chước – Chương 2. Tân lang mời khách – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm | Hoàn] Công Chúa Đến Từ Phương Xa – Kỳ Nhan Chước Chước - Chương 2. Tân lang mời khách

Hách Liên Thanh trong khoảng thời gian ngắn bắt đầu suy ngẫm về bản thân, nghi ngờ không biết có phải sự xuất hiện của mình đã vô tình làm mất khẩu vị của công chúa hay không.

Lần đầu tiên gặp mặt, còn chưa kịp nói một câu, thị nữ vừa rời khỏi trướng công chúa đã vội vàng quay lại. Vẻ mặt thị nữ vô cùng vui mừng, tay ôm một bọc vải, không rõ bên trong chứa gì. Thế nhưng ngay khi nhìn thấy hắn, vẻ mặt phấn khởi của thị nữ lập tức biến mất.

Tiểu vương gia từ trước đến nay được mọi người yêu mến, luôn là tâm điểm chú ý, có chút bối rối, rõ ràng mình là tân lang danh chính ngôn thuận, vì sao người ta thấy mình lại có phản ứng kỳ lạ như vậy?

Đêm động phòng hoa chúc, hắn đến tìm tân nương cùng trải qua đêm xuân, chẳng phải là chuyện hết sức bình thường sao?

Thị nữ khẽ cúi người hành lễ với hắn, nói: \”Đã trễ thế này, còn tưởng tiểu vương gia hôm nay sẽ không đến.\”

Lời này vào tai Hách Liên Thanh khiến hắn cảm thấy có chút bóng gió — đại khái do hắn không xuất hiện sớm, người trong tộc thì quá thờ ơ, khiến công chúa chịu chút tủi thân.

Vị tiểu vương gia vốn được cưng chiều từ nhỏ còn chưa nghĩ ra nên nói gì để an ủi thê tử lần đầu gặp mặt này, thì chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân qua lại.

Đã nắm rõ toàn bộ nghi thức đại hôn, Hách Liên Thanh lập tức hiểu ra, hắn cảm thấy lúc này nên vớt vát lại một chút, ít nhất phải để người trong tộc tôn trọng công chúa hơn.

Công chúa cảm nhận được hắn đến gần, nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt vẫn bình thản, không chút gợn sóng, Hách Liên Thanh đặt một tay đỡ sau lưng công chúa, khẽ nói: \”Có người sắp tới, giả vờ một chút.\”

Công chúa dường như chưa hiểu rõ phải giả vờ thế nào, bất ngờ bị bế ngang lên, y thoáng kinh ngạc, theo bản năng vòng tay ôm lấy cổ Hách Liên Thanh.

Hai người gần trong gang tấc, Hách Liên Thanh thậm chí có thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào thoang thoảng toả ra từ người trong lòng. Tai của tiểu vương gia khẽ đỏ lên, nhưng vẫn phải giữ vẻ nghiêm nghị, làm ra vẻ không để ý, bế công chúa đi về phía giường.

Đúng lúc ấy, bà mối bước vào trướng công chúa, trước mắt là cảnh tượng như vậy, khí thế hung hăng ban đầu lập tức tan thành mây khói, thay đổi biểu cảm, nói: \”Ta tưởng tiểu vương gia vẫn đang uống rượu, cho nên mới xông vào như vậy, mong tiểu vương gia đừng trách tội.\”

Hách Liên Thanh vẫn ôm y, xoay người nhìn đoàn người đằng sau, nói: \”Muộn thế này rồi, ta đương nhiên ở đây, các ngươi tới làm gì?\”

Công chúa vốn không có phản ứng gì, cuối cùng cũng cảm thấy tình cảnh lúc này có phần khó xử, nhưng lại không thể né tránh, chỉ có thể quay đầu đi, giấu mặt vào lòng tiểu vương gia, mắt không thấy tâm không phiền.

Bà mối chỉ vào khay trái cây phía sau, nói: \”Ta mang đến ít long nhãn cùng đậu phộng, cầu mong điềm lành, đây là phong tục từ xưa.\”

Lời này nghe có vẻ hiền lành vô hại, nhưng Hách Liên Thanh rất rõ mục đích thật sự của bọn họ. Nếu đêm nay hắn không đến, màn đưa trái cây chúc mừng này sẽ trở thành một buổi mang danh nghĩa dạy dỗ tân nương, nhưng thực chất là hành vi nhục mạ, ra oai phủ đầu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.