[Đm – H Văn] Đệ Đoạt Huynh Thê – Chương 19 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 5 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

[Đm – H Văn] Đệ Đoạt Huynh Thê - Chương 19

 19. Gần như chủ động phản bội.

Đúng thật là trung tâm điều dưỡng kia rất nổi danh, nổi tiếng tới nỗi rất nhiều người không gọi địa danh Tây Sơn mà chỉ gọi thẳng tên của trung tâm ấy là tài xế sẽ đưa tới đúng nơi.

Tề Sâm rất ít khi lái xe, mà xe của ba Tề lại là xe số, cho nên anh cũng không quen lắm, lái xe khá chậm. Còn tính cách của Thôi Việt Trạch khá an tĩnh, cho dù hai người ít có thời gian ở chung như này cậu cũng sẽ không mở miệng nhiều, nhưng cũng không nghịch điện thoại mà chỉ nhìn phong cảnh lướt qua bên ngoài cửa xe.

Trong lòng Tề Sâm bất ổn, vừa thấy dày vò lại thấy phức tạp.

Nửa tiếng sau họ mới tới nơi, không khí nơi này quả thực trong lành hơn nội thành rất nhiều, chỉ cần nhìn thoáng qua cơ sở vật chất và kiến trúc bàng nhiên có thể thấy được sự chuyên nghiệp ở trung tâm này, nhưng mà người đến người đi lại không hề có sức sống. Tề Sâm dừng xe, do dự một chút mới mở lời hỏi:

\”Cậu .. cậu ở trong này à?\”

Thôi Việt Trạch lắc đầu, cậu chỉ vào một chung cư ở bên cạnh đó nói:

\”Tạm thời thì tôi đang ở đó.\”

Tuy rằng Tề Sâm rất muốn thả cậu ta xuống rồi phóng xe đi nhưng nhìn cậu ta vẫn đứng yên tại chỗ, cuối cùng anh vẫn xuống xe đi cùng cậu.

Anh không ngừng tự nhủ với mình rằng, đây chỉ là tinh thần trách nhiệm mà thôi, dù sao cậu ta cũng là em trai của Minh Lễ, nếu như có gì xảy ra thì anh cũng rất khó xử.

Hai người vào thang máy, Tề Sâm mím môi một hồi rồi vẫn hỏi:

\”Mẹ cậu có tiện vào thăm hỏi không? Nếu tiện, tôi muốn ngày mai đi thăm dì một chút.\”

Dù sao cũng là mẹ ruột của Minh Lễ, nếu bà đã ở gần như vậy, anh tới thăm cũng là điều nên làm.

Thôi Việt Trạch nhìn anh một cái, nói:

\”Chút nữa tôi đi hỏi một chút, vì không biết tình hình gần đây bà ấy có ổn định hay không, nếu không ổn thì họ không cho phép thăm hỏi đâu.\”

Tề Sâm có chút xấu hổ, gọi là trung tâm điều dưỡng nhưng thực tế đây là một bệnh viện tâm thần cao cấp, người bệnh ở bên trong hầu hết đều có vấn đề về mặt tinh thần khó mở miệng.

Thang máy mở ra, tầng bọn họ đang đứng khá cao, Thôi Việt Trạch móc ra chìa khóa nhưng hiển nhiên cậu không quá quen thuộc, thử vài lần mới tìm ra chìa mở cửa.

Tề Sâm đi theo cậu vào, diện tích căn hộ này không nhỏ, hơn nữa được bài trí theo phong cách hiện đại, còn có cầu thang xoắn ốc lên tầng 2, trang hoàng đầy đủ hết, còn sạch sẽ, hiển nhiên có người thường xuyên dọn dẹp, nhưng gia cụ kia đều lộ ra hơi thở lạnh băng, không hề có sức sống.

Anh đánh giá qua vài lần, tâm tình càng thêm phức tạp, anh nhìn thấy người kia mang hành lý vào trong một căn phòng, cho nên cũng nhấc chân đi theo.

Diện tích gian phòng ngủ này cũng khá rộng, có giường ngủ, tủ quần áo, bàn ghế sô pha đầy đủ, nhưng thoạt nhìn không được sử dụng mấy, anh do dự hỏi:

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.