17. Play trước gương. (H)
Đúng là thời tiết có chút lạnh, Tề Sâm run lên khi lưng anh dán vào bức tường gạch men sứ lạnh lẽo, nhưng nơi tiếp xúc với người kia thì lại nóng bỏng tựa như muốn hòa tan anh, đặc biệt là khe thịt nhỏ hẹp không ngừng rỉ ra chất lỏng, tưới ướt đẫm dương vật màu tím đỏ.
Huyệt khẩu đã khép mở, chuẩn bị tốt để thứ kia cắm vào, cho dù trong thâm tâm Tề Sâm có kháng cự thế nào nhưng vào thời điểm này, anh không có cách nào cự tuyệt đối phương xâm lấn mình, cảm giác hổ thẹn và áy náy quấn lấy anh làm chân tay anh nhũn ra, run rẩy, nước mắt rơi xuống càng nhiều hơn.
Anh cắn chặt môi khiến cho cánh môi hồng nhuận in một loạt dấu răng. Thôi Việt Trạch chú ý đến điều này cho nên đã cúi xuống hôn lấy nó, đồng thời chậm rãi đỉnh mào gà cực đại của mình xâm nhập vào bên trong nhục huyệt của anh.
\”Không…\” Thanh âm cự tuyệt mơ hồ ú ớ phát ra trong lúc này thực sự không có chút tác dụng nào, nó không ngăn cản được hành động của người đàn ông trước mặt, cũng sẽ không thay đổi được sự thật đang diễn ra này, nhưng anh vẫn muốn kêu ra lời.
Chỉ một âm tiết được phát ra còn lại lời cự tuyệt đã bị chặn lại trong miệng, biến thành tiếng rên rỉ ư a mơ hồ, rồi nhanh chóng hòa lẫn với tiếng nước và tiếng da thịt va chạm.
Dương vật màu tím đỏ vừa thô vừa dài vừa lớn, mặt trên đầy gân xanh quả thực giống như một con mãng xà không ngừng chui vào bên trong cơ thể anh.
Nhục huyệt sạch sẽ chậm rãi bị nó lấp đầy, mị thịt ướt mềm bên trong anh dần phân bố ra chất lỏng bôi trơn đón nhận nó, lép nhép, lép nhép, thứ chất lỏng chảy ra kia bị ma sát biến thành màu trắng sữa khiến cho nơi kết hợp của hai người họ trở nên dơ bẩn bất kham.
Phía trên, hai chiếc lưỡi còn đang giao triền bên nhau.
Thôi Việt Trạch mút lấy nước bọt trong miệng anh, phía dưới đâm sâu vào anh, thanh âm côn thịt đưa đẩy vang vọng khắp phòng tắm nhỏ hẹp, rót vào tai Tề Sâm khiến anh vừa khẩn trương lại hổ thẹn, anh không thể không bám vào bả vai đối phương, vội dứt nụ hôn dài thở dốc nói:
\”Chậm…. chậm một chút….\”
Thôi Việt Trạch nhìn sâu vào mắt anh hỏi:
\”Anh không sợ ở trong nay lâu bị anh tôi nghi ngờ à?\”
Câu nói làm Tề Sâm sợ hãi, phía dưới co rút lại bao chặt lấy cự bổng trong cơ thể, tựa hồ như bây giờ anh mới ý thức được bạn trai anh chỉ cách nơi này 1 bức tường, bọn họ gần nhau như vậy mà anh lại đang bị một người đàn ông khác cắm vào, sự thật này làm Tề Sâm hỏng mất, hai tay đang ôm bả vai người kia bắt đầu biến thành xô đẩy.
Anh bắt đầu giãy giụa, sắc mặt hồng nhạt, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt.
\”Buông ra, Thôi Việt Trạch chúng ta không thể làm như vậy, cậu thật quá đáng.\”
Thôi Việt Trạch rất cao, tuy rằng dáng người không cường tráng như Chung Minh Lễ nhưng thể lực của cậu lại tốt hơn, cho dù Tề Sâm có giãy giụa như thế nào đi nữa cũng không có tác dụng gì. Cậu dễ dàng có thể vây anh lại trong lồng ngực mình, đè anh lên vách tường, dưới háng hung hăng đỉnh lên, thứ thô dài của cậu đâm sâu vào tử cung nhỏ hẹp non mềm, mào gà cực đại lấp đầy toàn bộ tử cung, cũng làm anh mất đi toàn bộ sức lực.


