[ Đm/Full ] Cocktail Blue – Chương 57: Cuộc gọi đến – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 8 lượt xem
  • 3 tháng trước

[ Đm/Full ] Cocktail Blue - Chương 57: Cuộc gọi đến

\”Hay là anh mời em đi ăn một bữa thịnh soạn nhé?\” Lục Hoài Khiên ngồi phịch xuống bên cạnh Trình Thước, đệm sofa lún xuống vì sức nặng đột ngột, hắn nắm lấy ngón tay anh.

\”Ở ngay đường Thanh Phố Tây Lộ ấy, có quán lẩu bò ngon lắm, quan trọng nhất là anh với chủ tiệm ở đó là chỗ quen biết cũ.\”

Trình Thước cau mày, rụt tay lại.

\”Xa quá, ra ngoài mệt lắm, em không muốn đi.\”

Lục Hoài Khiên lại gợi ý: \”Vậy anh gọi người làm xong mang tới nhé?\”

Trình Thước phản bác: \”Gọi ngoài mang đến thì nguội hết rồi, không phải mới nấu xong, ăn mất ngon.\”

\”Vậy anh mời đầu bếp đến nhà, nấu tại chỗ luôn nhé?\”

\”Em không muốn người lạ vào nhà em.\”

Lục Hoài Khiên nhíu mày, nhận ra mọi chuyện không đơn giản. Tiếp xúc với Trình Thước lâu ngày, hắn cũng đại khái nắm được tính nết của anh, huống chi quán bar của hắn lại làm ngành dịch vụ, bản thân là một ông chủ quán bar lăn lộn nhiều năm, khả năng nhìn mặt đoán ý thuộc hàng thượng thừa.

\”Có phải anh… đã vô tình làm gì khiến em dỗi không?\”

Trình Thước không lên tiếng.

\”Nhìn mặt em thế này, chắc là anh chọc giận em thật rồi.\”

Trình Thước liếc hắn một cái, ánh mắt rõ ràng đang nói: Còn phải hỏi!

Lục Hoài Khiên trong lòng đã lờ mờ đoán ra, nhưng không nói thẳng, hắn cũng mong Trình Thước có thể thẳng thắn hơn một chút.

\”Em không nói thì làm sao anh biết mình sai ở đâu. Giận dỗi thì cũng phải cho anh biết em giận chuyện gì, như thế mới có ý nghĩa chứ, không thì em cứ dỗi hờn một mình ở đó, còn anh thì vẫn vui vẻ, vô tâm, như chẳng có chuyện gì xảy ra, thế chẳng phải em dỗi vô ích sao?\”

Đôi môi đang mím chặt của Trình Thước dường như hơi giãn ra.

Lục Hoài Khiên được đà nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào mặt anh, ngắm tới ngó lui, hắn xoa xoa cằm: \”Hôm nay anh mới phát hiện ra, sao em đến cả lúc dỗi cũng đáng yêu thế này.\”

Gò má đang căng cứng của Trình Thước thoáng nhăn lại, anh sắp không giữ được vẻ mặt.

\”Nói mau đi mà, rốt cuộc là vì chuyện gì, anh tò mò chết đi được.\”

Trình Thước im lặng vài giây rồi quay đầu lại trách móc: \”Anh lén em làm chuyện gì, chẳng lẽ trong lòng anh không rõ sao?\”

\”Lén em?\” Lục Hoài Khiên lý sự: \”Đối với em, anh chưa từng làm chuyện gì mờ ám cả. Anh muốn làm gì thì đều làm một cách đường đường chính chính.\”

\”Đúng, anh quang minh chính đại lắm, lên tận sân thượng rồi, còn chưa đủ quang minh chính đại à?\” Nói xong, Trình Thước nói thêm ngay: \”Đừng chối, ban nãy ở ban công em thấy hết rồi! Không ngờ đúng không, ban công nhà mình nhìn thẳng ra sân thượng, tầm nhìn thoáng đãng, em nhìn rõ mồn một!\”

Lục Hoài Khiên bật cười: \”Thì ra là vậy.\”

\”Còn cười!\” Trình Thước trừng mắt lại.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.