Editor: Tiểu Tinh Thần
Kỷ Tịch nhìn thẳng vào mắt Cố Tử An hai giây. Dưới ánh nắng ban mai, Cố Tử An dường như đã mất đi vẻ lạnh lùng của hôm qua. Cậu lấy hết can đảm hỏi: \”Anh muốn bao nuôi em à?\”
\”Sẽ không đụng vào cậu, không công khai, chỉ cần đi cùng tôi dự vài bữa tiệc là được, thời hạn nửa năm.\” Cố Tử An rời mắt, dùng muỗng khuấy nhẹ tô hoành thánh, \”Một triệu tệ một tháng, nếu làm tốt sẽ có thưởng, cậu cân nhắc đi.\”
Đã nhiều năm hắn không ăn cơm chung bàn với người khác, vốn nghĩ Kỷ Tịch ngồi xuống sẽ khiến hắn khó chịu, nhưng hóa ra không phải vậy.
Thấy hắn sắp rời đi, Kỷ Tịch vội nói trước khi hắn đứng dậy: \”Không cần suy nghĩ đâu, em đồng ý.\” Chẳng phải chỉ dự vài bữa tiệc thôi à? Công việc nhàn hạ lương cao thế này, tìm đâu ra?
\”Đây là lương hai tháng, mật mã là ngày sinh của cậu.\” Cố Tử An đẩy thẻ ngân hàng và chìa khóa xe đã chuẩn bị sẵn đẩy qua bàn cho Kỷ Tịch, liếc đồng hồ: \”Tôi đi làm đây. Nếu cậu ra ngoài, có thể dẫn vệ sĩ theo, phí vệ sĩ sẽ trừ vào lương.\”
Kỷ Tịch cầm đũa chuẩn bị ăn: \”Thế tiền ăn ở cũng bị trừ à?\”
Hôm nay Cố Tử An mặc vest đen thẳng thớm, phối cà vạt hồng nhạt, trông cực kỳ bảnh bao. Hắn đứng dậy, nhìn Kỷ Tịch từ trên cao: \”Cậu nghĩ sao?\”
\”Nếu chi phí cao quá, em dọn ra ngoài ở có khi còn tiết kiệm hơn, đúng không?\” Không đợi hắn trả lời, Kỷ Tịch ngẩng đầu. Cố Tử An cao 1m87, đứng cách cậu nửa mét, nhướng mày nhìn. Cảm giác áp lực như núi khiến cậu vội cúi mắt: \”Trong nửa năm em sẽ không dọn đi. Anh cứu em về, với lại ở đây thoải mái, bữa sáng trông cũng ngon.\”
Đến khi Cố Tử An bước đi, Kỷ Tịch mới nhẹ nhàng thở phào.
Chưa kịp cầm đũa, chuông điện thoại vang lên, hiển thị \”quản lý Lâm Tân\”.
Kỷ Tịch nhấn nghe: \”Alo.\”
Giọng quản lý kìm nén bực bội: \”Kỷ Tịch, tôi vừa nhận được cuộc gọi từ nhà sản xuất 《Nghịch Quang》. Vai nam phụ số 2 của cậu bị đoàn phim thay rồi. Bao giờ cậu đến công ty?\”
\”Anh Tân, em đến ngay, gặp rồi nói.\” Kỷ Tịch liếc Cố Tử An đang thay giày ở lối vào, nhỏ giọng đáp quản lý. Cúp máy, cậu vẫn áp điện thoại lên tai, giả vờ giật mình: \”Cái gì! Cố Cảnh Diệu muốn phong sát tôi? Vai nam phụ số 2 bị anh ta yêu cầu đổi? Anh Tân, anh giúp em xem có vai nam phụ số 6, số 7 hay vai quần chúng nào không, chỉ cần có vai, em đều diễn được.\”
Kỷ Tịch không phải bạn trai của Cố Tử An sao? Bạn trai của đại gia số một lại đi đóng vai quần chúng, đại gia số một chịu nổi à?
Nghe tiếng cửa đóng, Kỷ Tịch đặt điện thoại xuống bàn, ăn nốt sáu cái hoành thánh còn lại trong tô.
Xoa bụng no bảy phần, cậu bắt đầu nghi ngờ độ chịu đựng của đại gia số một.
Vừa định dọn bát đĩa, quản gia Lý bưng một đĩa thức ăn từ bếp ra: \”Cậu Kỷ, nếm thử bánh bao của tôi đi, Tử An thích món này. À, tôi vừa chuyển chậu cây kia ra vườn, trông nó có vẻ tươi tắn hơn rồi.\”