[Đm/End] Nguyệt Hạ An Đồ – Thất Hiệu Đích Chỉ Đông Dược – Chương 008: Cái người này thật là khéo nói – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đm/End] Nguyệt Hạ An Đồ – Thất Hiệu Đích Chỉ Đông Dược - Chương 008: Cái người này thật là khéo nói

Biên tập: Nguyệt Mẫn

Chỉnh sửa: Miss Tony┃Đọc kiểm: Môn Mổn

\”Dạ vâng thưa anh dâu.\” Tạ Văn Hiên cười toe toét.

Ánh mắt Thẩm An Đồ quét lên người Tạ Văn Hiên như tia X, đúng là cậu ta có vài nét giống Tạ Đạc, cả hai đều cao ráo nhưng mặt Tạ Văn Hiên tròn trịa hơn, tóc cũng nhuộm màu xám khói theo mốt, khuôn mặt lúc nào cũng cười, nom vẫn có đôi chút nét ngây ngô của trẻ con, rất dễ khiến người ta có ấn tượng tốt.

Thẩm An Đồ chào hỏi: \”Em ngồi ghế đi, thích uống gì không? Để anh lấy.\”

\”Dạ, gì cũng được ạ, cảm ơn anh dâu!\” Tạ Văn Hiên để cuốn album ảnh lên bàn trà, ngồi thẳng lưng trên ghế, hai tay xếp bằng trên đầu gối, ngoan ngoãn hệt như cậu học sinh tiểu học.

Mấy phút sau, Thẩm An Đồ từ phòng bếp ra, trong tay bưng một ly nước chanh và một đĩa bánh trứng.

\”Bánh trứng là anh với dì Triệu cùng làm trưa nay, mới hâm nóng lại nên chắc không thơm như lúc đầu, em thử xem nhé?\” Thẩm An Đồ ngồi bên cạnh Tạ Văn Hiên, đặt đĩa bánh trước mặt cậu ta.

Tạ Văn Hiên đang định cầm lên ăn thì chợt nhớ chưa rửa tay: \”Anh dâu, em đi rửa tay đã.\”

Thẩm An Đồ thấy cậu ta đứng dậy đi thẳng về phía trước, vội vàng gọi lại: \”Sai hướng rồi, toilet ở phía ngược lại cơ.\”

Tạ Văn Hiên rẽ ngoắt đi: \”Em vào phòng bếp rửa tay, gần hơn.\”

Tạ Văn Hiên mau chóng trở về, vội vàng cầm bánh trứng lên, cắn một miếng thật bự: \”Wow! Ngon thế! Tài nấu ăn của anh dâu tuyệt quá!\”

\”Thật à? Em thích là tốt rồi.\” Thẩm An Đồ bật cười, trông vừa dịu dàng vừa hiền hậu.

Tạ Văn Hiên không quên nhiệm vụ của mình, chỉ lên cuốn album dày cộp trên bàn rồi nói: \”Anh dâu xem đi, anh em nói rửa ra để anh xem đó… tay em dính dầu rồi, anh mở ra xem thử đi, chỗ nào không nhớ thì hỏi em.\”

Tạ Văn Hiên cắn thêm cái nữa.

Thầm An Đồ cầm quyển album trong tay: \”Em biết chuyện giữa anh và Tạ Đạc à?\”

Tạ Văn Hiên ngửa đầu uống ngụm nước chanh, xong rồi mới nói: \”Quá biết ấy chứ ạ. Lúc anh đi du học em cũng ở nước ngoài học mà, em chuyển thư từ xuyên quốc gia cho hai người không biết bao nhiêu lần rồi á, Tạ Văn Hiên em chính là chim hỷ thước* của nhân gian đấy.\”

(*)

Thẩm An Đồ cười: \”Vậy vất vả cho cậu bé hỉ thước quá.\”

Suýt nữa Tạ Văn Hiên phun nước ra ngoài: \”Khụ khụ, có, có gì đâu.\”

Thẩm An Đồ lật trang bìa album ra, đập vào mắt là một tấm ảnh cũ, độ phân giải thấp, dưới góc ảnh chụp có ghi thời gian và mô tả, mắt Thẩm An Đồ sáng lên.

\”Chụp vào đầu tháng bảy năm 2010, sau kỳ thi cuối học kỳ lớp mười một.\”

Đây là tấm chụp nửa người của cậu và Tạ Đạc, anh ở bên trái còn bên phải là cậu, cả hai đều mặc đồng phục.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.