[Đm/End] Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy – Chương 71 Phong thuỷ giết người – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/End] Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy - Chương 71 Phong thuỷ giết người

Edit: Trầm Khê <> Beta: Vanniebab

Chương 71 Phong thuỷ giết người

Cả nhà dùng biểu cảm nhìn thằng ngốc, quay sang nhìn Cố Dương, phu nhân Cố mệt tim, bốn anh em, mấy ông anh người này so với người kia ai cũng giỏi, tới lượt bà sinh thì lại là thằng ngốc nhất.

Mặt Cố Dương cười tươi như hoa giải thích bánh bao với màn thầu này từ đâu ra, điểm quan trọng là khoác lác Cố Diệp lên tận trời, ba hoa tới mức cả nhà ai cũng không tin.

Cố Đức Thành cầm lấy một cái bánh bao, cảm khái nói: \”Lâu rồi chưa nhìn thấy cái bánh bao to vậy, hồi trước bà nội của mấy đứa cũng hay làm, cứ Tết tới là hấp một nồi, một cái bánh bao bỏ vào một miếng thịt, thế là xong Tết.\”

Cố Diệp cười cười, \”Nói thế thì đem đống bánh bao to này về còn có giá trị.\”

Cố Đức Thành nếm thử một miếng cười, \”Đúng mùi vị thôn quê rồi, tốt hơn so với đòi tiền.\”

Cố Diệp cười hỏi: \”Là vị quê nhà đúng không.\”

Cố Đức Thành vừa lòng gật đầu, \”Rất ngon.\”

Phu nhân Cố thấy chồng thích, \”Anh muốn ăn thì em đi tìm thím đó để học cách hấp bánh bao này.\”

Cố Dương lắc đầu, nghiêm túc nói: \”Mẹ, với điều kiện của mình không làm được đâu, mẹ phải làm cái bánh to như cái tô!\” Cố Dương khoa tay múa chân diễn tả, \”To như này này! Một nồi phải mấy chục cái!\”

Phu nhân Cố trở mình xem thường, muốn cho nó im miệng ghê.

Vẻ mặt Cố Dương kiểu cái gì ta cũng biết, ngươi không hiểu đâu, nó cũng không hiểu ám chỉ của mẹ, \”Mẹ còn phải nhóm bếp củi.\”

Phu nhân Cố cười lạnh, \”Đốt bếp củi ô nhiễm môi trường, mẹ dùng điện.\”

\”Điện không được đâu, bảo đảm dùng điện không ra được mùi vị ngon như thế, mẹ phải lên núi đốn củi. Lưng phải gánh cái sọt, tìm củi khô, củi ướt không dùng được.\” Cố Dương nghĩ nghĩ, kích động vỗ tay một cái, \”Ôi chao, đúng là một bà dì khốn khổ!\”

Ba anh em Cố Diệp vẻ mặt kiểu mày chết chắc rồi em ơi, ngay cả Cố Đức Thành cũng đang nhịn cười. Phu nhân Cố tức giận đứng lên, kéo lỗ tai Cố Dương, tức giận nói: \”Có vẻ trưa nay con không muốn ăn cơm đúng không, con đi treo lồng đèn đi! Chiều nay làm không xong thì tối cũng nhịn luôn!\”

Cố Dương bị xách lên gào khóc ầm ĩ, vẫn chưa hiểu mình làm gì sai với mẹ, buổi trưa lúc cả nhà đang ăn cơm, nó vẫn còn đang leo thang treo đèn, vẻ mặt tủi thân như bị cả nhà gây tổn thương.

Cố Diệp cười xấu xa, việc này chắc chắn anh cả không quan tâm, anh hai tao nhã giống quý công tử chắc chắn không leo thang, cậu cũng không muốn, cuối cùng chỉ có thể để em bốn tội nghiệp thôi.

Nhìn Cố Sâm nghiêm túc đi lại trong sân, Cố Diệp lén lút nói: \”Chắc là anh cả lo cho em bốn, muốn giúp nhưng ngại ngùng thôi.\”

Cố Lâm lắc lắc đầu ghét bỏ nói: \”Ngạo kiều làm chi, ai chịu tội biết liền.\”

Cố Diệp híp mắt quan sát Cố Sâm một lát, đột nhiên vui vẻ, gọi qua cửa sổ: \”Anh cả, năm nay anh có vận đào hoa!\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.